Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 660

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:38:03
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng hôm đó, khi Kiều Nhị mở cửa hàng, y phát hiện một t.h.i t.h.ể đông cứng co quắp ở góc đường. Kiều Nhị kinh hãi vội vã chạy báo quan. Quan binh đến chỉ đưa t.h.i t.h.ể và báo cho gia đình nạn nhân. Lúc , Kiều Nhị mới tin rằng c.h.ế.t vì rét nhiều vô kể.

 

Ở nhà, Chân Nguyệt dặn dò thu dọn những rau củ còn thể dùng , đó đem về cất kho. Khi trở về, Kiều Triều và tất cả đều lạnh đến mức run cầm cập. Chân Nguyệt vội sai đun nước nóng để họ tắm rửa cho ấm , mỗi ban một chén canh gừng lớn để tránh nhiễm phong hàn.

 

Buổi tối, Kiều Triều giường, ngừng đưa mắt Chân Nguyệt, bỗng nhiên dùng ngón tay khẽ chạm má nàng, cảm nhận sự mềm mại đầu ngón tay. Trong lòng vang lên một ý nghĩ: "A Nguyệt của , nàng quả thực là tiên nữ giáng trần ?"

 

Tiên nữ liệu một ngày rời chăng, chẳng hạn như khi thành một sứ mệnh nào đó bay về trời cao?

 

Kiều Triều bỗng nhiên cảm thấy trong lòng dấy lên nỗi lo âu. Không tự chủ , siết chặt vòng tay, ôm Chân Nguyệt càng thêm chặt.

 

Nếu một ngày nàng phi thăng về cõi trời, để giữ nàng ở nhân gian mãi mãi?

 

Ý nghĩ cứ quanh quẩn trong đầu khiến Kiều Triều thao thức yên. Trong khi Chân Nguyệt đang say giấc nồng cảm thấy điều bất . Nàng khó chịu vì ôm quá chặt, trong mơ còn thấy trói buộc thoát . Chân Nguyệt giật tỉnh giấc, phát hiện Kiều Triều ôm cứng trong lòng, thể cách nào cử động. Nàng bực đẩy , xoay sang hướng khác, kéo chăn lên cố gắng chìm giấc ngủ nữa.

 

Thế nhưng, bao lâu , Kiều Triều khẽ khàng ôm lấy nàng từ phía . Lần , Chân Nguyệt nhận điều khác thường. Nàng khẽ đập n.g.ự.c , giọng vẫn còn ngái ngủ: "Huynh ngủ ? Sao còn quấy nhiễu gì?"

 

Kiều Triều đáp, chỉ ghé sát hôn nhẹ lên khóe môi nàng, đột nhiên cắn nhẹ một cái khiến nàng thốt lên kinh ngạc, cũng nụ hôn trở nên sâu hơn. Chân Nguyệt giây lát cảm thấy lồng n.g.ự.c như thiêu đốt bởi ấm nồng nàn của .

 

Đêm đông giá lạnh giường, nhưng gian giữa hai ấm áp đến chịu nổi. Chân Nguyệt thở dốc, hé đầu khỏi chăn để hít thở khí mát mẻ. Khi gió lạnh lùa , nàng run lên bần bật, nhưng ngay đó kéo trở lớp chăn ấm áp.

 

Mãi đến khi tiếng gà gáy vang lên báo hiệu bình minh, Chân Nguyệt mới đẩy Kiều Triều: "Huynh mau xem A Sơ thế nào ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-660.html.]

Kiều Triều nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, rời giường với hình cường tráng, tấm lưng trần còn hiện rõ những vết đỏ do đêm dài ân ái để . Hắn nhanh chóng mặc y phục mở cửa sang phòng A Sơ. Thấy nhi tử đang ngủ say, chiếc gối đầu rơi xuống đất, Kiều Triều cúi xuống nhặt lên, đặt ngay ngắn đắp chăn cẩn thận cho nhi tử khi trở về phòng.

 

Khi , thoăn thoắt cởi bỏ quần áo và chui chăn, kéo Chân Nguyệt vòng tay, khiến nàng một nữa chìm cơn cuồng nhiệt dứt.

 

Chân Nguyệt bực bội cắn một cái: "Hôm nay ? Cứ một mực lôi kéo hoài..."

 

Kiều Triều im lặng, định hôn nàng nhưng Chân Nguyệt né tránh. Bất ngờ, giữ lấy cằm nàng, áp sát và trao nàng nụ hôn đắm đuối. Khi Chân Nguyệt còn đang nghĩ phát rồ, đang cự tuyệt, thì bỗng nhiên hỏi: "Nàng sẽ rời chứ?"

Mèo Dịch Truyện

 

Chân Nguyệt sửng sốt: "Rời ? Cái gì rời ?"

 

Kiều Triều: "Nàng sẽ rời bỏ , đúng ?"

 

Chân Nguyệt khẽ sờ trán : "Huynh đang lời hồ đồ gì ? Rời ư? Ta đây? Ta bước ngoài , há chẳng c.h.ế.t cóng ư!"

 

Kiều Triều ngập ngừng: "Nàng cũng thể c.h.ế.t cóng ?"

 

Chân Nguyệt trợn mắt: "Huynh hồ đồ ? Trời giá rét thế , ai mà chẳng thể c.h.ế.t cóng? Ta là phàm, nào thần tiên."

 

Kiều Triều như tin, ngập ngừng hỏi : "Nàng thật sự thần tiên ư?"

 

Chân Nguyệt đùa: "Nếu là tiên nữ thì cũng chẳng pháp thuật gì cả."

 

 

Loading...