Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 651

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:37:54
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiểu A Sơ cúi gằm mặt, chột dám cất lời. Chân Nguyệt nghiêm mặt: "Nói thật cho nương ! Làm con nhiều hạt dẻ đến thế?"

 

Tiểu A Sơ run rẩy, đôi mắt rưng rưng lệ, chực trào . Kiều Trần thị vội vàng bước tới, đỡ lời giải thích: "Đừng trách tội thằng bé, là cho nó. Thấy nó thích ăn, liền cho thêm một ít." Nào ngờ nóng trong mà sinh bệnh.

 

Trong nhà chỉ duy nhất đại tôn tử là ở bên cạnh bà, nên bà cái gì cũng dành cho thằng bé. Nhị tôn tử nương nó mang huyện thành, bà cũng ít khi thấy A Trọng, lòng càng thêm nhớ nhung.

 

Chân Nguyệt nhắc nhở nghiêm giọng: "Từ nay ăn nữa, vật gì quá mức đều chẳng lành gì. Những lời nương dạy con đây, con còn nhớ rõ chăng?"

 

Kiều Triều cũng lên tiếng, giọng trầm ấm: "Nương, quá đỗi cưng chiều thằng bé . Từ nay về , nó ăn nhiều hạt dẻ nữa. Hơn nữa, mỗi ngày đều luyện chữ, học thêm cả những bài học khác nữa. Cha sẽ tự đích chỉ dạy cho con."

 

Tiểu A Sơ cúi đầu, lấy tay dụi mắt: "Con cố ý, con thật sự khó lòng kiềm chế ... ô ô ô." Thằng bé vẫn cảm thấy hạt dẻ đỗi thơm ngon, cứ ăn mãi.

 

Chân Nguyệt nghiêm khắc con: "Dù ưa thích đến mấy cũng kiềm chế. Chẳng việc gì là kiềm chế , phàm bất cứ việc gì cũng thể quá mức mà càn. Hôm nay con phạt chép chữ một trăm , cha sẽ đích đốc thúc con."

Mèo Dịch Truyện

 

Kiều Triều đưa nhi tử về phòng, nhẹ nhàng dặn dò: "Con hãy lời nương con. Sau , dù nãi nãi cho nhiều thức ăn đến mấy, con cũng học cách khước từ. Con để nương phiền lòng, đúng ?"

 

Tiểu A Sơ cúi đầu thỉnh : "Con thực xin ... Con sai ạ."

 

Kiều Triều xoa đầu nhi tử: "Tối nay con nhớ thành tâm tạ cùng nương đấy."

 

"Vâng ạ."

 

Sau sự việc , Chân Nguyệt và Kiều Triều bàn bạc kỹ lưỡng hơn về cách dạy dỗ Tiểu A Sơ. Ngoài việc đến học đường học chữ nghĩa, Kiều Triều còn đích dạy nhi tử những môn kỹ nghệ khác như b.ắ.n cung, tập võ. Thỉnh thoảng, Tiểu A Sơ theo cha xuống ruộng, để thấu hiểu nỗi nhọc nhằn của công việc đồng áng.

 

Thấm thoắt vài mùa, lúa trong ruộng chuyển sang sắc vàng óng ả, trải khắp cánh đồng, báo hiệu một vụ mùa bội thu đang cận kề.

 

Một hôm nọ, một đoàn xe ngựa lướt qua thôn Đại Nam. Kẻ cưỡi tuấn mã, phía hàng loạt gia nhân tòng theo , hiển nhiên là một gia đình quyền quý đang ngao du sơn thủy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-651.html.]

Bỗng nhiên, từ trong xe ngựa tiếng vọng : "Dừng xe."

 

Xe ngựa dừng , một vị lão nhân bước xuống. Lão tới gần bờ ruộng, vươn tay vuốt ve một nhúm lúa.

 

Đột nhiên, một dân thôn vội vã chạy đến chất vấn: "Lão gia đang gì đó!?"

 

khi thấy lão nhân kẻ hầu hạ đông đảo, đó liền chần chừ lùi bước, đoạn đoan trang hỏi : "Các vị là ai? Tại động chạm đến ruộng lúa nhà ?"

 

Lão nhân phất tay đáp: "Chư vị chớ hiểu lầm, chỉ đến ngắm chút thôi. Thấy hạt lúa căng tròn, trĩu hạt, lấy thích thú, nên mới dừng chân ngắm nghía đôi chút."

 

Vương Đại khẽ thở phào, trong lòng dấy lên chút tự đắc, : "Vậy lão gia cứ tự nhiên xem xét, chỉ xin chớ gây tổn hại đến lúa thóc nhà ."

 

Quản ương mỉm gật đầu xoa dịu: "Tốt lắm, lắm." Lão tiếp tục khắp xung quanh, quan sát mấy mẫu ruộng lúa. Bỗng nhiên, lão phát hiện một thửa ruộng lúa trổ bông tươi hơn hẳn những ruộng khác, bông lúa nặng trĩu khiến lúa oằn xuống sát mặt đất.

 

Lão liền nhấc lên một nhúm lúa xem xét kỹ càng, thì Vương Đại bước tới lên tiếng nhắc nhở: "Các ngài cẩn thận một chút, đây là ruộng của Kiều gia trong thôn đấy ạ."

 

Quản ương đưa mắt Vương Đại, ngắm những bông lúa: "Kiều gia? Ta thấy mấy mẫu ruộng ở đây trông đều thỏa, nhưng lúa nhà Kiều gia xem hơn hẳn."

 

Vương Đại tự hào đáp lời: "Đương nhiên mà, Kiều gia vốn giỏi trồng trọt. Dù trồng rau, lúa bất cứ thứ gì cũng đều cho chất lượng thượng hạng, ăn quả thực ngon miệng vô cùng."

 

Quản ương gật gù: "Thì !" Lão xoa cằm trầm tư, tiếp tục sang thửa ruộng khác khảo sát. Tại đây, lão bắt gặp một loại cây mà bản từng thấy bao giờ.

 

Quản Ương sang hỏi Vương Đại: "Vị tráng đinh , loại cây là gì ?"

 

Vương Đại đáp: "Đó là khoai tây, thửa ruộng cũng thuộc về Kiều gia đấy ạ."

 

Quản ương tỏ vẻ ngạc nhiên: "Tất cả chỗ đều là ? Khoai tây? Thứ là gì ?"

 

 

Loading...