Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 631

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:37:29
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kiều Triều bước ngoài, lập tức ôm lấy Kiều Nhị và Kiều Tam: "Nhị , Tam , cuối cùng cũng trở về !"

 

Kiều Tam đôi mắt đỏ hoe: "Đại ca!"

 

"Nhị , Tam , những ngày qua vất vả cho các ."

 

"Đâu , đại ca mới là vất vả hơn."

 

Tối đó, gia đình chuẩn một bữa tiệc thịnh soạn với gà, vịt và cả món lạp xưởng. Kiều Triều ăn hai bát cơm lớn, quả thực, mỹ vị cố hương vẫn là tuyệt hảo nhất.

 

Kiều Nhị và Kiều Tam cùng Kiều Triều, kể tình hình trong nhà. Một chuyện Kiều Triều , còn một về cửa hàng thì Kiều Trần thị kịp nhắc đến.

 

"Mở thêm cửa hàng ?"

 

Chân Nguyệt : "Ta định chờ về để xem xét."

 

Kiều Triều đáp: "Có thể mở, hai mỗi quản lý một cửa hàng."

 

"Còn đại ca thì ?"

 

Kiều Triều : "Ta ư? Ta sẽ nhúng tay . Ta và đại tẩu sẽ ở quê nhà. Các cứ huyện thành là ." Hắn căn nhà huyện thành, tương đối nhỏ, chẳng thể thoải mái bằng phủ rộng lớn tại quê nhà.

 

Kiều Nhị : "Vậy và Tam sẽ lo liệu việc ở cửa hàng, nếu thời gian rảnh, đại ca hãy đến giúp chúng chỉ bảo."

 

"Được."

 

Mèo Dịch Truyện

Buổi tối, Tiểu A Sơ vẫn theo thói quen phòng phụ mẫu. Kiều Triều thấy liền bế nhi tử ngoài: "Nhi tử nay trưởng thành, đến lúc nên tự ngủ riêng."

 

Tiểu A Sơ mở to mắt: " con sợ."

 

Kiều Triều đáp: "Kẻ nam nhi há thể e sợ? Đi, phụ sẽ đưa con về phòng nghỉ ngơi. Chờ con ngủ phụ sẽ trở đây."

 

Hắn đưa Tiểu A Sơ về phòng , đắp chăn cho nhi tử: "Con hiểu, mẫu của con đỗi mỏi mệt, đêm đến còn bận lòng chăm sóc con thì mẫu sẽ vô cùng vất vả."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-631.html.]

Tiểu A Sơ dám phản bác, bĩu môi: "Vâng."

 

"Mau ngủ , phụ sẽ sách cho con ."

 

Nghe giọng Kiều Triều , chẳng mấy chốc Tiểu A Sơ chìm giấc ngủ.

 

Kiều Triều khẽ gọi một tiếng, xác nhận nhi tử say giấc nồng, đoạn lặng lẽ rời khỏi phòng, trở về tẩm thất của . Chân Nguyệt gột rửa thể xong, thấy liền cất tiếng hỏi: "A Sơ ?"

 

"Hôm nay nhi tử tự ngủ ."

 

Chân Nguyệt ngạc nhiên: "Thật ? Thằng bé chịu ngủ một ư?"

 

Kiều Triều bật , đáp: "Thằng bé , nhưng bảo rằng và nương tử cần thêm một mụn con."

 

Chân Nguyệt khẽ đánh yêu lên vai , nũng nịu: "Thiếp sinh ."

 

Kiều Triều nắm lấy tay nàng, ôn tồn: "Không , đó chỉ là cái cớ thôi, mẫu nó mới chịu. Giờ cũng muộn, chúng hãy nghỉ ngơi thôi."

 

Chân Nguyệt Kiều Triều "nghỉ ngơi" cũng chẳng cự tuyệt, nhưng khi thấy bắt đầu cởi xiêm y của , nàng liền hiểu đó là kiểu "nghỉ ngơi" bình thường.

 

Trong tẩm thất, đăng hỏa vẫn còn thắp sáng, tắt. Bên trong màn trướng, Chân Nguyệt đang mơ màng chìm mộng thì bỗng cảm thấy một ngụm cắn nhẹ nơi chân . Giật bừng tỉnh, nàng toan rụt chân song Kiều Triều nắm chặt.

 

Kiều Triều khẽ khàng : "Nương tử, nàng đau ."

 

"Kiều Đại, thật quá quắt!" Chàng muộn như mà vẫn tràn đầy tinh lực ?

 

Mặc cho nàng kháng cự, Kiều Triều vẫn ghì chặt đôi chân ngọc, khéo léo đè nàng xuống giường.

 

Chẳng bao lâu trôi qua, Kiều Triều chống tay Chân Nguyệt, thỉnh thoảng cúi xuống hôn nhẹ lên trán, mũi, môi và gương mặt nàng. Chân Nguyệt thấy phiền, khẽ vung tay đánh yêu lên n.g.ự.c .

 

Kiều Triều chẳng hề giận hờn, chỉ thấy A Nguyệt của càng càng thêm xinh . Mọi đường nét dung nhan nàng đều khiến trái tim xao xuyến, khó lòng dứt mắt.

 

Dẫu Chân Nguyệt sở hữu dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, song trong mắt Kiều Triều, nàng mang một vẻ riêng, càng càng thấy say đắm, khó lòng dứt . Có lẽ đây chính là điều đời thường : "Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi."

 

 

Loading...