Trưởng thôn đây cũng từng nhắc qua chuyện với Kiều Đại Sơn, nhưng Chân Nguyệt để tâm mấy. Giờ thì xa Kiều gia, cạnh nhà Mã thị cũ, một gia đình mới đến định cư. Họ bắt đầu dựng xây nhà cửa ngay khi an .
Tiền thị nhanh chóng ngóng về: "Là ba , cùng với một lão mẫu . Hai trưởng thành , hai tức phụ, thêm ba hài tử, hai nam một nữ..."
Nàng lâu ngóng tin tức, cắn hạt dưa chuyện trò rôm rả.
Tiền thị : "Ta thấy trong nhà đó cũng vẻ hòa thuận, nhưng mà về thế nào thì ai , bởi Mã thị lúc mới đến cũng vẻ e lệ, chẳng cũng cãi vã với đại tẩu đó ."
Chân Nguyệt liếc Tiền thị một cái. Tiền thị giật trong lòng, lập tức : "Đương nhiên, Mã thị thể lợi hại bằng đại tẩu ."
Mạn Châu ở bên cạnh khẽ huých Tiền thị, ý nhị nhắc nhở: "Nhị tẩu, tẩu vẫn kể cặn kẽ chuyện về nhà Tần gia mà." Nàng lo Tiền thị buột miệng lời bất kính về đại tẩu.
Tiền thị vội vàng tiếp lời: "Phải , lão bà tử nhà sinh năm nam tử, ba nữ nhi, nhưng hai nam tử bỏ mạng trong trận lính thú. Trong đó, một thì nương tử bỏ , chẳng để hài tử nào. Ba nam tử còn đều cao lớn khôi ngô, chẳng hiểu nuôi nấng bấy lâu."
"Còn về mấy nữ nhi thì chẳng rõ tung tích nơi nào, đây loạn lạc, dân tình chạy nạn cũng lắm, ai ngờ những nữ nhi xuất giá giờ ."
"Khi ghé qua nhà họ, thấy họ hiền hòa, còn hỏi về tình hình trong thôn. Thoạt qua, trông vẻ chẳng hạng xa."
Chân Nguyệt : "Họ mới đến thôn , dù lòng hiểm độc cũng nào dám lộ diện. Sợ chúng sẽ đuổi họ mất."
Tiền thị gật gù: "Lời quả sai."
Chân Nguyệt : " nếu họ đối xử đúng mực, cũng nên đáp bằng lễ nghĩa. Còn nếu họ vô lễ, hà cớ gì e ngại. Nhà rốt cuộc họ gì ? Từ mà đến, liệu ai chăng?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-622.html.]
Tiền thị đáp lời: "Nghe quê quán của họ ở Đỡ Châu, vùng đất từng trải qua cảnh binh đao loạn lạc. Bọn họ mang họ Tần."
Chân Nguyệt trầm ngâm : "Đã trải qua bao kiếp nạn mà vẫn còn sống sót, hề thương tật, quả là những kẻ chẳng tầm thường. Ta chớ nên vì họ là dân tha hương mà sinh lòng ức hiếp."
Mèo Dịch Truyện
Tiền thị đáp: "Người trong nhà ai nấy đều thiện lương, nào ai dám ức h.i.ế.p khác."
Chân Nguyệt tiếp lời: "Chỉ e lũ hài tử trong nhà còn nhỏ, dễ sinh lòng coi thường khách lạ. Ta sẽ đích dặn dò bọn Tiểu Hoa chuyện ."
Tiền thị quả quyết: "Chuyện cứ yên tâm."
Ngoài Tần gia mà Tiền thị kể, thôn còn đón thêm hai hộ gia đình mới đến, nhưng họ cư ngụ xa Kiều gia hơn một chút.
Không riêng thôn Đại Nam, mà ngay cả thôn Đại Bắc và Hoa Lê cũng dân tị nạn tới định cư. Tất cả đều quan phủ phê chuẩn, lẽ đều hợp pháp.
Kỳ thực, tổ tiên của Kiều gia ngày cũng là kẻ tha hương lưu lạc đến đây, bởi Kiều Trần thị xem việc là lẽ thường tình.
Trong khi Kiều gia bàn bạc về các hộ dân mới, thì ở Tần gia, họ cũng đang nhắc đến Kiều gia.
Bà Tần dò hỏi về Kiều gia từ : "Trước đây, từng ngang qua Kiều gia và duyên gặp nhị phu nhân của họ. Nếu các con gặp , hãy nhớ chào hỏi cho phép. Căn nhà lớn nhất làng chính là phủ của Kiều gia, họ chính là nhà phú hộ bậc nhất thôn đấy."
"Nghe Kiều gia thường thu mua các vật phẩm trong thôn mang lên huyện thành bán . Sau , nếu nhà núi hái lượm gì, thể mang qua Kiều gia bán cho họ."