Phu tử mỗi tháng nhận một bạc, ở Kiều gia mà thuê một gian phòng trong thôn để cư ngụ. Thức ăn thì do Giản nương tử và Ngô nương tử đưa qua.
Ngoài việc học chữ, Chân Nguyệt còn dặn dò Kiều Đại Sơn chế tạo cho Tiểu A Sơ một cây cung nhỏ để nhi tử luyện tập cung tiễn trong sân mỗi ngày.
Ban đầu, Tiểu A Sơ thích thú vô cùng với việc , nhưng dần dần nhi tử bắt đầu sinh lòng chán nản.
Mỗi sáng, khi dậy sớm học, Tiểu A Sơ ham ngủ nướng. Chân Nguyệt nuông chiều, liền kéo nhi tử dậy: "Nếu con để phu tử chờ, con sẽ chép phạt một trăm đại tự."
Tiểu A Sơ dụi mắt, nũng nịu: "Mẫu , cho con ngủ thêm chút nữa mà."
"Không , dậy ngay!" Chân Nguyệt kiên quyết, kéo nhi tử để tẩy trần, súc miệng. "Sau buổi học sáng, con nhớ trở về chạy bộ rèn luyện thể."
Nàng mong rèn luyện thể chất cho nhi tử, thể để tiểu nhi suốt ngày chỉ vui đùa vô lo vô nghĩ.
Tiểu A Sơ đành bó tay, khi rửa mặt xong, tiểu nhi ngáp ngắn ngáp dài tiến đến tiền viện dùng bữa sáng. Trên đường , tiểu nhi gặp các vị tỷ tỷ cũng đang sửa soạn đến phòng học.
Sau bữa sáng, đám hài tử lượt phòng học. Trước đây, Kiều gia dạy chúng chữ, nhưng hệ thống. Vị phu tử mới đến bắt đầu dạy từ những kiến thức căn bản nhất.
Ban đầu, phu tử vẻ vui khi tin nữ tử cũng sẽ học chung, nhưng với bổng lộc một lượng bạc mỗi tháng, bao ăn bao ở, thậm chí còn nơi cư ngụ, cuối cùng ông cũng bằng lòng.
Mỗi sáng, học sinh học một canh giờ, buổi chiều cũng học thêm một canh giờ nữa. Thời gian còn , Tiểu A Sơ trở về sân luyện chạy bộ và tập xạ tiễn.
Mèo Dịch Truyện
Tiểu nhi bé bỏng lúc mồ hôi thấm đẫm, mà vẫn cắn răng nhẫn nại chạy quanh sân đình.
Chân Nguyệt cạnh bên, ăn trái cây động viên: "Cố lên, chỉ còn một vòng nữa thôi. Nếu con chịu khó kiên trì, nương sẽ đích bếp, đãi con món ngon."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-616.html.]
Kiều Trần thị bước tới, đại tôn tử với ánh mắt xót xa: "Nó còn bé như , đợi nó lớn thêm chút hẵng rèn luyện? Trong nhà cũng chẳng cần tiểu nhi việc gì nặng nhọc."
Chân Nguyệt đáp: "Không , rèn luyện từ nhỏ để tạo thành thói quen . Tiểu nhi là nam tử hán, mai lỡ gặp biến cố thì liệu xoay sở nổi chăng? Không thể để nó yếu đuối ." Dù hiện tại thứ yên , nhưng Chân Nguyệt cảm thấy sự yên bình sẽ kéo dài mãi.
Kiều Trần thị cách nào phản bác lời nàng, chỉ đại tôn tử với vẻ thương cảm. Khi Tiểu A Sơ chạy xong, bà vội vàng tới cầm quạt phe phẩy cho tiểu nhi: "Đi y phục , cháu ướt đẫm mồ hôi ."
Tiểu A Sơ tu liền mấy ngụm nước lớn, khó nhọc đáp: "Nãi, để con nghỉ ngơi chút ."
Chân Nguyệt nhẹ nhàng : "Hãy khoan thai vài vòng cho gân cốt thư giãn, hãy nghỉ ngơi."
"Dạ."
Sau khi nghỉ ngơi xong, Tiểu A Sơ bộ y phục khô trở bên cạnh Chân Nguyệt, cầm lấy một miếng trái cây bắt đầu ăn. "Nương, nương hứa sẽ món ngon cho con mà."
Chân Nguyệt mỉm : "Ừ, sẽ trổ tài món ngon." Trời nóng bức, Chân Nguyệt mua ít lá sương sáo về để món thạch sương sáo mát lạnh, thêm chút nước đường và đá bào. Người lớn, hài tử trong nhà đều thích món vô cùng.
Chân Nguyệt thỉnh thoảng còn sáng tạo thêm vài món mới lạ để cả nhà cùng ăn, khiến chư vị ai nấy đều nức lòng mong đợi mỗi nàng bếp.
Tiểu A Sơ ăn cạn hai bát mới chịu ngừng đũa, "Nương, ngày mai còn nữa ?"
Chân Nguyệt đáp: "Nếu con tròn bổn phận nương giao phó, ngày mai sẽ phần."
Tiểu A Sơ vỗ n.g.ự.c cam đoan: "Con nhất định sẽ thành thật bổn phận của ."