Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 612

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:37:10
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhờ tương ớt bán đắt hàng, xưởng sản xuất của Kiều gia ngày càng hưng thịnh, còn sạp hàng chẳng còn đủ sức đáp ứng nhu cầu thị trường. Cuối cùng, họ quyết định thuê một cửa tiệm nhỏ, khu phố lớn, nên chỉ tốn hai lượng bạc một tháng tiền thuê, diện tích cửa tiệm rộng chừng mười mét vuông.

 

Trong cửa tiệm, bày biện kệ hàng, quầy kê, trưng bày các loại tương giá, còn trong các là đồ khô như nấm và các loại thực phẩm khô khác. Rau tươi thì bày ở cửa, sớm tinh mơ, bá tánh thường ưa chuộng rau mới.

 

Chẳng mấy chốc, tiệm bánh bao cùng vài quán phở bắt đầu lấy hành và rau từ Kiều gia. Việc đưa rau củ vốn là công việc Kiều gia vẫn thường , Vương Nhị Thụ đảm nhận, vận chuyển hàng hóa từ Đại Nam thôn đến huyện thành, và thỉnh thoảng giao thêm hàng.

 

Kiều Nhị cũng từng ghé Chu gia tửu lầu hỏi han, liệu thể hợp tác cung cấp thực phẩm chăng, song họ khước từ, bởi những món thực phẩm lấy từ Kiều gia đều chuyển đến một nơi khác. Tửu lầu của họ chủ yếu cung cấp rau quả từ trang trại của Chu gia. Trước họ cũng từng mua hạt giống từ Kiều gia, nên rau củ của họ cũng vun trồng thành công.

 

Trước khi mở cửa tiệm mới, Kiều Nhị thông báo cho khách hàng rằng họ sẽ chuyển địa điểm, ai mua tương ớt đồ khô, đều thể đến tiệm mới. Vài ngày , ai nấy đều tin, và khi Kiều gia mở cửa hàng, khách quen đều tìm tới.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-612.html.]

Cửa tiệm khai trương, sổ sách đều ghi chép minh bạch. Thuở , Kiều Nhị ghi nhớ sự về thuật cho Chân Nguyệt, nhưng giờ Kiều Tam và Kiều Nhị đều ở cửa hàng, Kiều Tam phụ trách ghi chép sổ sách. Họ phiên trông coi cửa tiệm, thỉnh thoảng trở về nhà một chuyến. Lần đầu Tiền thị ghé thăm cửa hàng, nàng thấy một nữ tử sát bên Kiều Nhị, trò chuyện thập phần mật.

 

Lòng Tiền thị bỗng nhiên thắt , dấy lên một cỗ bất an. Kiều Nhị giờ là lão bản, trở nên tài giỏi hơn liền nữ nhân bên ngoài quyến rũ. Điều tuyệt nhiên thể chấp nhận! Vừa về đến nhà, Tiền thị liền quyết định ngay: "Ta lên huyện thành ở cùng Kiều Nhị. Lần thấy một nữ nhân tiến sát trò chuyện. Chẳng lẽ toan nạp tiểu ?"

 

Cùng lúc đó, ở cửa tiệm, Kiều Nhị bỗng hắt xì một tiếng!

 

Chân Nguyệt vốn để tâm nhiều, song lời của Tiền thị khiến cả nhà đều suy nghĩ. Kiều Trần thị : "Không thể nào, lão nhị hạng như . Gia đình chúng từ tới nay đều lệ nạp ." Kiều Đại Sơn cũng thêm: "Nếu Kiều Nhị mà ý đó, nhất định sẽ đánh gãy chân nó." Tiền thị tiếp tục: "Thuở Kiều gia nghèo khó đến nhường , thể cưới tức phụ là diễm phúc lớn ! Lúc ngoài , còn ai để mắt tới Kiều Nhị nữa chứ? nay Kiều gia khác, giàu hơn nhiều !"

 

Mèo Dịch Truyện

"Nay Kiều Nhị sống một nơi huyện thành, ai trông nom, nếu lén lút nạp một tiểu ở nơi đó thì chúng ?" Mạn Châu : "Tam ca cũng ở huyện thành mà." Tiền thị sang Mạn Châu, vỗ đùi: "Tam ! Muội chẳng lo lắng ư? Tam cũng ở huyện thành, e rằng cũng quyến rũ , nhỡ tam lỡ chuyện đó thì ?" Lời của Tiền thị khiến Mạn Châu cũng sinh lòng lo lắng. Chân Nguyệt: "... E rằng bọn họ cũng hoan nghênh đến mức ." Tiền thị lập tức đáp: "Muội thấy rõ mồn một, tức giận vô cùng! Không , nhất định lên huyện thành để chăm lo cho hai . Với , và Kiều Nhị xa cách mãi đành? A Trọng suốt ngày thấy cha, đến nỗi chẳng còn nhận phụ nữa ." Kiều Trần thị sang Chân Nguyệt: "Tức phụ lão đại, con nghĩ ?"

 

 

Loading...