Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 571

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:36:22
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng sớm hôm , Kiều Đại Sơn, Kiều Nhị, Kiều Tam và Kiều Trần thị dậy từ nửa đêm để vườn hái rau. Họ chỉ hái đủ hai sọt, dám lấy nhiều, e sợ chẳng thể bán hết.

 

Khi về đến nhà, Tiền thị chuẩn sẵn bữa sáng. "Mọi dùng chút điểm tâm mang theo hàng . Đại tẩu bảo nhớ mang mấy bình tương đậu nành, tương ớt và một ít dưa chua trong lu nhỏ bán. Nếu bán hết cũng thể mang về ."

 

Kiều Nhị đáp: "Được." Sau khi chất hàng hóa lên xe bò, hai khởi hành khi trời vẫn còn mờ mịt.

 

Đến huyện thành, khi ánh ban mai rạng, binh lính nơi cửa thành vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài. Họ thấy Kiều Nhị và Kiều Tam chở hai sọt rau tươi rói đến.

 

Hai lính kiểm tra một lát, một chợt nhớ điều gì đó, lên tiếng: "Khoan , các ngươi thành bán sản vật ư?"

 

Kiều Nhị đáp: " , rau nhà tươi ngon vô cùng. Hai vị quan gia thử chăng?" Vừa dứt lời, Kiều Nhị liền ngắt một cây dưa chuột, đưa đến mặt họ.

 

Hai lính nhận lấy, một hỏi: "Các ngươi những loại rau nào?"

 

Kiều Nhị đáp: "Dưa chuột, cải trắng, củ cải, còn cả cà chua. Cà chua xào trứng ăn ngon miệng."

 

Một lính bắt đầu thưởng thức dưa chuột và gật gù: "Dưa chuột ngon thật đấy. Hoàng Tam, nếu mua thì mau mua ."

Mèo Dịch Truyện

 

Hoàng Tam cắn thử một miếng dưa chuột, hỏi: "Bán thế nào?"

 

Kiều Nhị đáp: "Dưa chuột mười lăm văn một cân, cải trắng mười tám văn, cà chua hai mươi văn. Chúng còn dưa muối, tương đậu nành và tương ớt. Tương đậu nành bốn mươi văn một lọ, ăn với mì, cơm bánh màn thầu đều vô cùng hợp vị, còn thể dùng để chế biến món ăn. Tương ớt thì cay nồng, nhưng hương vị thơm lừng, nếu ăn cay thì e rằng khó lòng dùng ."

 

Hai lính ngạc nhiên thốt lên: "Giá cả mà đắt chát thế?!"

 

Kiều Nhị giải thích: "Tình thế hiện tại là như , giá chăng lắm . Rau nhà hái xong, tươi rói gì sánh bằng."

 

Hoàng Tam do dự một lúc : "Cho hai quả dưa chuột."

 

Kiều Nhị cân xong, vặn một cân: "Đây, xin ngài cầm lấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-571.html.]

 

Hoàng Tam trả mười lăm văn, đoạn rời . Người lính còn kinh ngạc : "Ngươi dám mua thật ư? Giá chát đến mà?"

 

Hoàng Tam đáp: "Dưa chuột ngon, mà hiện giờ sản vật nào mà chẳng đắt đỏ."

 

Người gật đầu đồng tình: "Quả đúng , chợ búa vẫn còn thưa thớt, món ngon cũng khó."

 

Vào đến huyện thành, chiếc xe chất đầy rau xanh tươi mơn mởn khiến nhiều phụ nhân chú ý. Họ liền xúm hỏi: "Rau bán thế nào?"

 

Kiều Nhị kéo xe bò : "Dưa chuột mười lăm văn một cân, cà chua hai mươi văn. Chúng còn dưa muối, tương đậu nành và tương ớt nữa."

 

Một phụ nhân thắc mắc: "Sao rau đắt thế? Hôm qua mua của vị lão trượng chẳng đến mức ."

 

Kiều Nhị đáp: "Rau nhà khác biệt, hương vị tuyệt hảo hơn gấp bội."

 

Phụ nhân đắn đo tính toán cũng mua hai củ cải. Có giá xong thì lắc đầu bỏ , nhưng cũng kẻ mua một hồi cân nhắc.

 

Chưa đến khu chợ buôn bán, họ bán một ít rau. Tuy nhiên, tương đậu nành và tương ớt vẫn còn ế ẩm, ai mua.

 

Khi đến khu bày quán, họ thấy cũng một bán hàng, nhưng ai bán rau.

 

Kiều Nhị cất cao giọng rao hàng: "Bán rau tươi, dưa muối, tương đậu nành đây!"

 

Chẳng bao lâu , đến hỏi giá, nhưng chần chừ vì giá cao bỏ .

 

, Kiều Nhị và Kiều Tam hề nản chí, vẫn kiên trì rao hàng thêm một lúc lâu. Cuối cùng, một vị lão bà tay xách giỏ tre, thấy họ bán rau liền hỏi giá. Sau khi tìm hiểu cặn kẽ giá cả, bà lão chút chần chừ nhưng vẫn mua lượng rau chẳng hề ít ỏi, còn mua thêm một lọ tương đậu nành.

 

Đây ắt hẳn là nhà phú hộ.

 

 

Loading...