Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 532

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:35:35
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi đến gần cổng thành, lính gác ngay lập tức chặn hỏi han danh tính và nguồn gốc của họ. Rõ ràng, đám trông như ăn mày là dân chúng của một thành trấn lân cận.

 

"Chẳng phủ An Bình loạn tặc chiếm giữ ? Các ngươi rốt cuộc từ mà tới?"

 

Kiều Nhị đáp lời: "Chúng là dân thôn Đại Nam. Tình hình bên ngoài biến động , chúng thực sự . Con đường từ thôn chúng lên huyện thành sạt lở nghiêm trọng, chặn lối . Bởi , chúng cực nhọc vượt qua bao ngọn núi non hiểm trở mới đến chốn ."

 

Kiều Nhị chỉ tay về phía Vương Nhị Thụ, khẩn khoản : "Huynh của đang bệnh nguy kịch, xin chư vị khai ân cho chúng thành tìm đại phu cứu chữa."

 

Sau khi kiểm tra danh tính kỹ lưỡng, lính gác xác nhận họ quả thực là dân chúng của phủ An Bình, cuối cùng cũng cho phép họ tiến thành.

 

Kiều Nhị và các bằng hữu của nhanh chóng tìm đến y quán. "Đại phu, cứu mạng!" cả bọn khẩn thiết thốt lên.

 

Đại phu xem xét kỹ lưỡng tình trạng của Vương Nhị Thụ, cất giọng trách: "Vì cớ gì mà để đến nông nỗi mới tìm đến lão phu?"

 

Kiều Nhị vội vàng giải thích: "Chúng chạy nạn đến đây, đường sá xa xôi, hiểm trở."

 

Nghe , vị đại phu chỉ khẽ gật đầu, hỏi thêm điều gì nữa. "Vết thương mưng mủ, cần lập tức nạo bỏ mủ . Các ngươi hãy giữ chặt lấy để xử lý."

 

Tiếng kêu đau đớn thảm thiết của Vương Nhị Thụ vang vọng khắp y quán, khiến những chờ bên ngoài cũng rùng kinh hãi. Cuối cùng, ngất lịm vì cơn đau thấu xương.

 

"Cũng may các ngươi đến kịp, bằng e là cái chân khó mà giữ nổi. giờ cũng tĩnh dưỡng ít nhất nửa năm mới thể bình phục ," vị đại phu dặn dò.

 

Sau khi vết thương băng bó cẩn thận, Kiều Nhị thanh toán phí chữa bệnh, còn Vương Nhị Thụ thì ở y quán để tĩnh dưỡng thương thế.

 

Kiều Nhị và những còn tranh thủ ngoài tìm hiểu tin tức và mua sắm vật dụng cần thiết. Sau nhiều ngày vượt núi vất vả, họ cảm thấy chuyến quả thực vô cùng đáng giá khi cuối cùng cũng đặt chân lên một thành trấn yên bình như thuở ban đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-532.html.]

 

Sau khi gột rửa bụi trần, khoác lên y phục tề chỉnh, họ cùng thưởng thức bánh nướng và hoành thánh nóng hổi. Dù mồ hôi còn lấm tấm, nhưng ai nấy đều cảm thấy tinh thần sảng khoái lạ thường, phảng phất như thoát khỏi cõi c.h.ế.t mà trở về.

 

Thân thể họ cũng chẳng tránh khỏi vài vết thương nhỏ, liền đại phu khám xét, kê đơn thuốc thang. Kiều Nhị nghĩ đến gia quyến nơi quê nhà, bèn mua thêm ít dược liệu mang về phòng . Trước khi rời , cũng cẩn thận giấu một trăm lượng bạc trong y phục và giày bốt, cốt để phòng bất trắc.

Mèo Dịch Truyện

 

Sau khi dùng bữa no đủ, họ bèn dò hỏi tin tức. Được , thành Khánh Vĩnh từng bọn phản tặc chiếm cứ, song nhờ Cố tướng quân chinh dẫn binh, cuối cùng đẩy lui giặc loạn, đoạt thành trì. Nay Khánh Vĩnh trở cảnh thái bình.

 

"Nghe đồn Cố tướng quân hiện đang đồn trú tại Hàm Châu, bước tiếp theo thể là tiến đánh phủ An Bình, e rằng sẽ diễn ngay trong năm nay."

 

"Hàm Châu hứng chịu nạn hồng thủy, khi Cố tướng quân đến nơi, tình cảnh nơi đó vô cùng thảm khốc, sinh linh đồ thán, thật khó lòng chứng kiến."

 

"Phủ An Bình cũng chẳng khá khẩm hơn là bao. Không tình hình phủ An Bình khi bọn phản loạn chiếm đóng giờ ."

 

Kiều Nhị cùng các đồng hành bỗng chợt nhận , con đường từ thôn trang sạt lở dẫn đến huyện thành, hóa là một điều may mắn. Nếu , lẽ bọn cuốn vòng binh đao khói lửa .

 

Sau đó, Kiều Nhị và Hồ Lão Nhị góp tiền mua một cỗ xe đẩy, sắm sửa muối, vải vóc cùng các vật dụng thiết yếu khác, chất đầy cả xe.

 

Họ ở Khánh Vĩnh vài ngày. Cuối cùng, Vương Nhị Thụ cũng thoát khỏi hiểm nguy, tỉnh táo trở , song chân cẳng lành lặn như xưa thì vẫn cần thêm thời gian tĩnh dưỡng.

 

Kiều Nhị và Hồ Lão Nhị thăm dò lộ trình trở về. Họ rằng con đường trở về phủ An Bình bọn phản tặc trấn giữ, nhưng trong phạm vi Khánh Vĩnh thì vẫn thể an di chuyển.

 

"Chúng cứ theo đường lớn mà trở về, đến phủ An Bình để nắm bắt tình hình. Nếu , liền theo đường núi như thuở ban đầu." Dẫu , lúc đến đây cũng là từ trong núi mà .

 

"Đành !"

 

 

Loading...