Khi Tiểu A Trọng khỏi bệnh, Kiều Nhị và những khác cũng thu hoạch xong bộ hoa màu. Lúc , trưởng thôn đề xuất cử hành một chuyến săn thú, tập hợp hết thảy tráng đinh trong thôn.
"Thiếu thốn dầu mỡ, nhạt nhẽo quanh năm chẳng là kế lâu dài. Kẻ nào nếm vị thịt thì hãy cùng núi săn bắn," trưởng thôn .
Kiều Nhị và Kiều Tam đều tình nguyện tòng quân. Kiều Nhị lên tiếng: "Tốt nhất là săn lợn rừng, bấy giờ gia đình chúng mới thể dùng dầu mỡ mà xào nấu."
Hầu hết tráng đinh trong thôn đều tham gia, tổng cộng hai mươi , chia hai đội tiến rừng sâu. Kiều Nhị và Kiều Tam đều ở trong cùng một đội.
Trong khi đó, ở nhà, Chân Nguyệt cùng các nàng nghỉ ngơi và lo liệu chút việc nhà. Nhìn sân nhà quét tước tinh tươm, nàng với Kiều Đại Sơn: "Cha, cha xem bao giờ thì chúng thể khôi phục cơ ngơi?"
Kiều Đại Sơn xoa đầu trầm ngâm: "Không mái ngói, chỉ thể mái tranh mà thôi. Ta sẽ ngoài chặt thêm cỏ về dự trữ."
Kiều Trần thị : "Ta cũng sẽ phụ giúp."
Chân Nguyệt hỏi tiếp: "Chúng thể tự đúc ngói ?"
Kiều Đại Sơn lắc đầu: "Ta việc đó."
"Trong thôn ai ? Chắc hẳn ai nấy cũng đều mong dựng nhà cửa."
Kiều Đại Sơn gật đầu: "Để hỏi trưởng thôn. Con , cả thôn ai cũng cần xây nhà, cứ ở mãi trong những căn lều tạm thì chịu nổi."
Trong nhà hiện vẫn còn thiếu thốn nhiều vật dụng. Kiều Đại Sơn vốn khéo tay nghề mộc, nên những lúc rảnh rỗi ông thường tự tay thêm đồ dùng. Tuy nhiên, nhiều nguyên liệu quý hiếm khó kiếm, khiến việc xây dựng gặp ít trắc trở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-525.html.]
Lúc , sâu trong núi, Kiều Nhị cùng đội săn một quãng đường khá dài, họ săn hai con thỏ rừng và một con gà rừng, khiến cả đội ai nấy đều hân hoan. Dù chiến lợi phẩm quá nhiều, nhưng ít nhất cũng chứng tỏ họ khả năng săn con mồi.
Vài đảo mắt quanh đám cỏ dại, trò chuyện về gia đình .
"Kiều Nhị , nhi tử của tên gì ? Tiểu vẫn dịp gặp mặt thằng bé," một hỏi.
Nhắc đến nhi tử, ánh mắt Kiều Nhị chợt lóe lên vẻ nhu hòa: "Thằng bé tên là Tiểu A Trọng." Đột nhiên sực nhớ vẫn đặt tên chính thức cho con. Tiểu A Trọng khi sinh yếu ớt, từng mắc bệnh hiểm nghèo một , khiến cả nhà phen hốt hoảng. Hắn cũng vì thế mà quên mất chuyện đặt đại danh cho nhi tử.
Hắn nghĩ về cái tên của Tiểu A Sơ là Kiều Quân Lân, nhi tử của chắc chắn cũng kèm theo chữ "Quân" gì đó, nhưng nhiều chữ. Liền sang với Kiều Tam: "Tam , học rộng hiểu nhiều, giúp nghĩ đại danh cho Tiểu A Trọng ."
Kiều Tam ngạc nhiên: "A? Chuyện tiện , nên để cha đặt tên thì hơn."
Kiều Nhị : "Không , cứ nghĩ vài cái tên, để trong nhà cùng chọn là ."
Kiều Tam gật đầu: "Được, để về suy nghĩ thêm."
Mèo Dịch Truyện
Mấy đang trò chuyện thì bỗng nhiên thấy tiếng động xào xạc trong bụi cỏ. "Hư!" Kiều Nhị hiệu, cả đội lập tức dừng bước, ẩn các bụi cây để mai phục.
Mọi nắm chặt vũ khí trong tay, căng thẳng bụi cỏ. Bất ngờ, một con lợn rừng con từ bụi cỏ vọt , đôi mắt cả đội liền sáng bừng. Lợn rừng nhỏ cũng thịt để ăn a!
Có định xông lên, nhưng Nghiêm đại thúc nhanh chóng kéo : "Chờ ! Đừng vội vàng!" Ông hiệu cho cả nhóm nín thở chờ đợi thêm.
Chẳng mấy chốc, từ phía , một con lợn rừng lớn xuất hiện, theo là vài con lợn con khác. Cả đội thở phào nhẹ nhõm, may mà xông sớm, nếu con lợn lớn phát hiện và tấn công dữ dội.