Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 521

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:35:24
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hồ lão đại hết lời an ủi Kiều Triều: "Chẳng thích của họ cũng chạy loạn ư, cũng an trở về đó thôi. E rằng dân chúng trong thôn cũng thôi."

Mèo Dịch Truyện

 

Kiều Triều thở dài thườn thượt: "Gia quyến thể lánh cơ chứ? Kiều gia nào thích để chạy đến nương tựa? Chẳng lương thực, chẳng nước uống, còn đối mặt với nạn cướp bóc hoành hành, thực chẳng gia quyến liệu thể thoát khỏi kiếp nạn trùng trùng chăng."

 

Hồ lão đại cũng chỉ lặng lẽ thở dài, trong tâm khảm cũng chuẩn cho tình huống tồi tệ nhất. Những lời thốt chẳng qua chỉ là để an ủi Kiều Triều, mà kỳ thực, cũng là để tự an ủi chính bản .

 

Kiều Triều bỗng chốc cất lời hỏi: "Ta thể hồi hương chăng?" Hắn tìm kiếm Chân Nguyệt nương tử cùng các con, cần họ liệu bình an vô sự chăng. Nếu tất cả đều còn, cuộc đời sống còn ý nghĩa gì nữa?

 

Hồ lão đại kinh hãi, trừng lớn đôi mắt: "Kẻ đào binh sẽ xử tội chết!"

 

Kiều Triều tuyệt vọng đáp: "Ta đào ngũ, chỉ thỉnh cầu về nhà."

 

Hồ lão đại với vẻ nghiêm trọng: " chiến tranh vẫn kết thúc, bề ắt sẽ chấp thuận ." Quân thiếu thốn, Kiều Triều đang công việc của . Nếu Kiều Triều tiếp tục phấn đấu, ắt sẽ thăng quan tiến chức. Về nhà lúc thì sẽ còn gì cả.

 

Kiều Triều trầm ngâm: "Ta sẽ thử thỉnh cầu một phen."

 

Cuối cùng, Kiều Triều cũng hỏi cấp , nhưng hiện tại bộ Đại Chu vẫn trong tình hình bất minh, hơn nữa phản tặc vẫn còn đó, chỉ thành Khánh Vĩnh phản tặc chiếm, mà nhiều nơi khác cũng chúng chiếm cứ. "Chờ khi chiến sự kết thúc, ngươi thể xin phép về nhà."

 

Lời đáp Kiều Triều kinh ngạc, song trong lòng vẫn khỏi dâng lên nỗi thất vọng khôn nguôi. Hắn lau mặt, lên bầu trời xám xịt, chỉ còn khấn nguyện cho trong nhà bình an vô sự, đặc biệt là Chân Nguyệt cùng Tiểu A.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-521.html.]

Kiều Triều dám nghĩ đến viễn cảnh họ gặp nạn, chỉ mới quen với cuộc sống êm đềm thê tử, hài tử, lẽ nào trời cao nhẫn tâm cướp tất cả?

 

Sau hơn một tháng ở thành Khánh Vĩnh, đại quân chuẩn lên đường tiến đến Phi Thành, một nơi ở phía bắc Vĩnh Khánh. Phủ An Bình ở phía nam, càng lúc càng cách xa cố hương.

 

Kiều Triều về phương hướng phủ An Bình mà lòng nặng trĩu, nhưng đành lực bất tòng tâm, chỉ còn cách tùy tùng đại quân mà .

 

Trong khi đó, ở Kiều gia, Chân Nguyệt và tin thành Khánh Vĩnh bình định, nhưng tin tức đến chậm hơn một tháng trời, bởi thông tin cắt đứt trong suốt thời gian chiến loạn. Mọi trong thôn chỉ những mẩu chuyện từ những dân trốn chạy trở về kể .

 

Bình định thì bình định, chỉ cần nơi bọn họ trú ngụ bình an vô sự thì là may mắn.

 

Trong nhà, rau củ trong vườn tươi sum suê, khiến vơi phần nào nỗi lo về lương thực. Lượng rau dư thừa đều phơi khô cất trữ. Đàn gà nuôi cũng lớn dần, thỉnh thoảng, Kiều Nhị cùng Kiều Tam núi bắt cá, tìm trứng chim để bổ sung lương thực cho gia đình.

 

Lúa và tiểu mạch lên đều tăm tắp, nhưng Kiều Đại Sơn lo lắng khi thấy dân chúng các thôn lân cận thỉnh thoảng đến ngó nghiêng dáo dác. Ông sợ rằng khi mùa gặt đến, lương thực của Kiều gia e rằng sẽ cướp đoạt.

 

"Chẳng lẽ nhà bọn họ gieo trồng ? Trời đất ấm áp thế , thể gieo hạt mà?" Kiều Tam nghi hoặc hỏi khi Kiều Đại Sơn kể chuyện.

 

Kiều Trần thị giải thích: "Ta nhiều nhà còn hạt giống lương thực, giờ dù gieo trồng cũng gì mà gieo, đành núi tìm kiếm lương thực qua ngày."

 

Kiều Nhị quyết tâm: "Từ nay về , cùng phụ sẽ phiên canh giữ, tuyệt đối để kẻ nào trộm đoạt lương thực của gia đình ."

 

 

Loading...