Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 511

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:35:08
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dù lòng thương con chất ngất, Chân Nguyệt vẫn kiên quyết để Tiểu A Sơ ở nhà, bởi nhi tử còn quá nhỏ, trời bên ngoài rét buốt, dễ mắc bệnh. Hài tử bệnh thì quả là chẳng thể xem nhẹ.

 

Buổi tối khi Chân Nguyệt trở , thằng bé Tiểu A Sơ lập tức lao lòng nương, reo lên: "Nương!"

 

"Ai!" Chân Nguyệt rửa tay bế con lên, hỏi: "Nhị thẩm sửa soạn bữa cơm ?"

 

"Đã xong cả , sắp đến bữa thôi ạ."

 

"Vậy chúng dùng bữa thôi."

 

Cuộc sống dần dần trở như thuở ban sơ, dù thể gọi là phát đạt, song cũng định hơn nhiều. Tình hình thiên hạ bên ngoài , họ cũng chẳng rõ tường tận, bởi cả nhà vẫn luôn lưu trong thôn, chẳng dám rời thôn nửa bước.

 

Khi tiết xuân về, từng nhà bắt đầu cày cấy gieo mạ. Có đến Kiều gia mượn xe bò, Kiều Đại Sơn đều sẵn lòng cho mượn.

 

Kiều gia cũng bắt đầu gieo trồng lương thực. Tuy nhiên, một hộ trong thôn chẳng còn hạt giống, bởi chúng tiêu hết trong cơn đói kém. Họ đành tìm đến Kiều gia mà hỏi vay. Kiều gia vẫn sẵn lòng chia sẻ, song cũng chỉ thể cho vay một ít lương thực giống. Riêng hạt giống rau củ thì thể cho vay thêm một ít.

 

Kiều Nhị bận lòng : "Hạt giống nhà bán tám lượng bạc một bao."

 

Chân Nguyệt đáp: "Hạt giống cố nhiên trọng yếu, song phương pháp chăm sóc cũng chẳng kém phần. Dù gì chúng cũng cho vay mượn nhiều, nếu họ thể gieo trồng những sản vật tương tự nhà , là do tài năng của họ."

 

Vụ gieo hạt dứt, trong nhà bắt tay việc sửa sang nhà cửa. Cả gia đình thể trú ngụ mãi trong những túp lều tạm bợ. Bụng Tiền thị lớn vượt, nàng sắp đến kỳ khai hoa nở nhụy, nhưng quanh đây đại phu, khiến nàng chẳng khỏi bận lòng lo âu.

 

Kiều Trần thị an ủi: "Đến lúc đó, sẽ mời Trịnh nương tử và Kim đại nương sang. Con từng sinh nở một , chớ nên hoảng sợ. Hài tử từ thuở còn trong thai trải qua bao khổ cực, lẽ lúc lâm bồn cũng sẽ bình an vô sự thôi."

 

Tiền thị khẽ xoa bụng, thở dài: "Chỉ mong cốt nhục bình an vô sự."

 

Kiều Trần thị than vãn: "Thế nhưng trong nhà giờ đây, đến cả trứng gà gà mái cũng chẳng còn một mống."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-511.html.]

 

Kiều Nhị cất lời: "Khi , sẽ núi thử xem thể đánh bắt ít cá nào chăng, mang về tẩm bổ cho nhị tẩu." Chàng thầm nghĩ, mang thai vui vẻ bao, nào ngờ đến đứa nhỏ chào đời trong cảnh ngặt nghèo đến .

 

Dẫu , họ vẫn còn may mắn khôn cùng khi đứa trẻ chẳng sinh trong những ngày gian nan nhất. Giờ đây, những tháng ngày cơ cực qua , nhà cửa cũng đang dần dựng .

 

Khu vực để tái thiết ngôi nhà đều san phẳng. Những viên gạch sẽ giữ để dùng , ngói lợp nếu còn thể dùng cũng sẽ bỏ phí.

 

Người trong nhà tất bật ngơi tay, duy chỉ Chân Nguyệt là vắng bóng, bởi nàng một núi. Nàng dò xem thể săn bắt chút cầm thú nào , vì trong nhà lâu thịt, đến cả canh rau cũng chẳng thấy chút váng mỡ.

 

Tiểu A Sơ dạo chậm lớn, lẽ bởi bữa ăn thiếu thốn.

 

Trên đường săn tìm, Chân Nguyệt đào ít rau dại. Nào ngờ, một con thỏ nhỏ thoắt cái chạy vụt qua. Nàng liền nhanh chóng giương cung cài tên, đuổi theo .

 

Vụt tay giương cung, mũi tên liền ghim thẳng con thỏ. Cuối cùng, bữa nay trong nhà cũng miếng thịt tươi để tẩm bổ!

 

Mèo Dịch Truyện

Trên đường về, Chân Nguyệt còn hái ít nấm dại cùng vài loại quả rừng. Về đến nhà, nàng hớn hở mang con thỏ , thấy , trong nhà ai nấy đều hân hoan.

 

"Là thỏ rừng kìa!"

 

"Đại tẩu tài tình quá, bẫy cả thỏ!"

 

Chỉ Tiền thị bên cạnh, đôi mắt ngân ngấn lệ: "Ta thèm nếm thử thịt thỏ quá!" Nàng khát khao thịt thà đến độ dường như sắp chảy nước dãi.

 

Kiều Nhị an ủi: "Đại tẩu còn hái ít nấm và rau dại nữa, những thứ đó cũng thể dùng thức ăn."

 

Tiền thị thở dài: "..." Chẳng thịt thà, ăn nào khác chi.

 

 

Loading...