Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 505

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:35:02
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chung mẫu chúng lời thật, nên : "Thôi , nửa cân đậu nành thì hai con chỉ cần đưa nửa cân gạo là , chớ nên đưa nhiều."

 

Mạn Châu quả quyết đưa hai cân gạo: "Nương, phần còn , coi như chúng con bán cho nương, nương chỉ cần chi tiền là ."

 

Chung mẫu cương quyết chối từ: "Không, . Giờ đây bạc cũng chẳng mua nổi lương thực , hai con nên giữ dùng."

 

Sau hồi lâu chối từ qua , Chung phụ xuất hiện, sự mới thu xếp thỏa. Họ đưa Mạn Châu hai lượng bạc, lương thực hôm đưa tới Chung gia cũng xem như mua . Xét cho cùng, lương thực của ai cũng chẳng từ trời rơi xuống mà .

 

Kiều Tam và Mạn Châu trở về cùng nửa cân đậu nành và hai lượng bạc. Khi về đến nhà, họ đưa bạc và đậu nành cho Chân Nguyệt.

 

Chân Nguyệt cẩn thận cất giữ bạc, còn đậu nành thì dùng để ủ thành giá đỗ. Nhờ đó, cả nhà thêm hai bữa ăn với giá đỗ tươi ngon, dẫu cuộc sống vẫn khắc nghiệt trăm bề, song cũng coi như đỡ phần nào hơn .

 

Mùa đông ngày càng lạnh giá. Ngoài Kiều Nhị và Kiều Tam ngày ngày ngoài tìm kiếm củi khô, còn , những khác thường an phận trong lều mà sưởi ấm qua ngày. Do khí trời hanh khô nên da mặt của Tiểu A Sơ đỏ ửng lên, thỉnh thoảng nàng bé còn nức nở vì đau rát. Chân Nguyệt cũng cách nào, tìm thứ gì bôi lên mặt lúc đây, chỉ thể cho nàng bé uống thêm nước, mỗi khi nàng bé , nàng kể những câu chuyện xưa để dỗ dành.

 

Nàng thường kể cho Tiểu A Sơ chuyện Tây Du Ký. Mỗi khi nàng kể chuyện, cả nhà đều lặng lẽ lắng tai , đến khi Tiểu A Sơ ngủ thì nàng cũng kể nữa, khiến ai nấy đều cảm thấy vẫn thỏa lòng.

 

Mùa đông giá rét kéo dài, khiến cuộc sống của bách tính càng thêm khốn khó. Hôm , Kiều Nhị và Kiều Tam đốn củi, đường về gặp Trần lão đầu, một lão nhân trong thôn cũng đang khiêng củi nặng nhọc. một đoạn, thì Trần lão đầu bỗng ngã quỵ xuống đất. Hai vội chạy tới cứu, song dù đưa lão trở về nhà, Trần lão đầu vẫn qua khỏi... Lão nhân tạ thế là do ăn uống thiếu thốn mà vẫn lao động nặng nhọc, kiệt sức mà lìa trần.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-505.html.]

Mèo Dịch Truyện

Nhìn cảnh thê lương của gia đình Trần lão đầu, cả thôn đều thương xót và kinh hãi. Không ai trong mấy ngày qua bao nhiêu sinh mạng lìa trần. Có khi tiếp theo đối mặt với tử thần thể là chính họ hoặc của họ.

 

Khi Kiều Nhị và Kiều Tam trở về, họ thuật sự việc với gia đình. Mọi đều lặng thinh, trong lòng chúng cũng sợ hãi mất trong nhà.

 

Chân Nguyệt bầu trời u ám, đoạn lo lắng : "Nếu qua năm mà trời vẫn giáng mưa, e rằng chúng di cư thôi."

 

Nghe đến hai tiếng "di cư", Tiền thị run rẩy: "Chúng rời khỏi nơi đây ư?" Nàng Kiều Nhị kể chuyện ngoài kẻ ăn thịt khỏi kinh hãi.

 

Chân Nguyệt đáp: "Nếu tình hình khá hơn, chúng buộc , mới hy vọng tìm thấy con đường sống. cứ chờ xem , nếu trời mưa, thì chuyện sẽ khác."

 

Chỉ cần cơn mưa, nàng thể trồng trọt, sẽ cái ăn cái uống. Như thì họ sẽ cần rời , bởi rời khỏi làng lúc quá đỗi hiểm nguy.

 

Thời gian chậm rãi trôi qua, nửa tháng nhưng tiết trời ngày càng lạnh. Một ngày, Kiều Trần thị thở dài: "Sắp Tết , cuộc sống đến mức khiến quên cả ngày tháng mất thôi."

 

Mạn Châu từ Chung gia trở về, : "Nương bảo chỉ còn hai ngày nữa là đến năm mới."

 

Kiều Trần thị : "Qua năm mới cũng chẳng cả, chỉ mong Tiểu A Sơ của chúng khỏe mạnh lớn thêm một tuổi, để thể mừng tuổi nó. Mong rằng sang năm tới, chuyện sẽ bình an hơn."

 

 

Loading...