Lúc , biên giới vẫn đang trong cảnh loạn lạc chiến tranh. Kiều Triều ẩn bãi cỏ, ánh mắt căng thẳng chằm chằm về phía quân địch, chờ đợi mệnh lệnh từ thượng cấp.
Nửa canh giờ , đôi mắt Kiều Triều mỏi nhừ, cuối cùng quân địch cũng bắt đầu cuộc tấn công. Cả đoàn quân dồn hết sức lực xông thẳng về phía đối phương.
Kiều Triều chẳng nhớ hạ sát bao nhiêu địch nhân, chỉ rằng nhất định sống sót, trở về gặp A Nguyệt và con trai yêu dấu của .
Trúng một nhát c.h.é.m vai, cơn đau thấu xương từ vết thương truyền đến mãnh liệt, nhưng Kiều Triều vẫn cố gắng chịu đựng, hạ gục một tên địch nhân. Khi một kẻ khác lao đến, Hồ lão đại kịp thời c.h.é.m c.h.ế.t tên địch . Kiều Triều cũng hỗ trợ Hồ lão đại, đánh lui những kẻ địch đang ào tới.
Kiều Triều cảm thấy mặt đầm đìa máu, mùi m.á.u tanh nồng nặc xộc thẳng chóp mũi, đôi mắt cũng đỏ rực như máu...
Bên , Chân Nguyệt choàng tỉnh một cơn ác mộng. Nàng mơ thấy Kiều Triều mặt mày đầm đìa máu, nàng và gào tên nàng trong tuyệt vọng.
Chân Nguyệt choàng tỉnh giấc khi trời vẫn còn tối đen như mực. Đầu đám canh gác cũng gật gù trong cơn buồn ngủ, đống lửa bên cạnh gần như tàn lụi. Tiểu A Sơ bên cạnh, tay nhỏ nắm chặt vạt áo nàng, thời tiết dường như trở nên lạnh lẽo.
Chân Nguyệt rút một chiếc áo choàng dày đắp lên Tiểu A Sơ, đoạn thêm củi lửa để ngọn lửa cháy bừng sáng hơn, sưởi ấm thể .
Đêm , cái lạnh tràn về đột ngột, khiến bộ những trong trại tạm cư đều vội khoác thêm y phục để giữ ấm. Sáng sớm hôm , Kiều Nhị dùng vội bữa ăn đạm bạc, cùng một nhóm tráng đinh trong thôn chuẩn về thôn thăm dò tình hình.
Suốt hai ngày qua, họ thấy bóng dáng bọn cướp, lẽ chúng rút lui, nhưng để chắc chắn, vẫn cử về dò la tin tức.
Bảy tám mang theo nước và khô lương, khởi hành về phía thôn. Ở một hướng khác, Kiều Tam cùng nhóm khác tìm kiếm lương thực trong núi. Họ chỉ tìm thấy vài rễ cây thể ăn . May mắn , đó họ tìm thấy một con suối nhỏ. Dù nước chảy nhỏ giọt, đợi một canh giờ mới tích tụ đủ để dùng, song dẫu vẫn còn đó tia hy vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-491.html.]
Mạn Châu bận rộn nhồi bột để bánh ngô cho . Nước ít ỏi, chỉ đủ bánh khô cứng, khiến ăn chậm, bởi nếu nghẹn mà nước thì sẽ vô cùng khó chịu.
Môi Tiểu A Sơ khô nứt nẻ, mãi đến khi bé thật sự chịu nổi nữa thì Chân Nguyệt mới cho bé uống chút nước.
Bỗng tiếng gọi vang lên trong đám đông: "Lý thẩm! Lý thẩm!"
Thì là bà Lý phát sốt. Nàng vốn là một mù, cả đời gian truân. Nhi tử của nàng tòng quân chinh chiến lâu tin tức. Trước đây, nàng còn vài thứ để bán cho Kiều gia kiếm sống, hàng xóm giúp đỡ nên cũng xoay sở mưu sinh qua ngày.
những ngày qua, tình cảnh quá nghiệt ngã, nàng còn gắng gượng nổi nữa. Miệng nứt nẻ, nóng như lửa đốt, bệnh tình của nàng vô cùng nguy kịch. Trong rừng đại phu.
Kiều Phong lo lắng hỏi xem ai trong thôn thuốc men. Chẳng lẽ để nàng nhắm mắt xuôi tay ngay mắt ?
Kiều gia chút dược liệu, chỉ còn hai gói thuốc do Kiều Triều mua từ , Kiều Trần thị lấy đưa cho nấu thuốc cho bà Lý. Nước vô cùng ít ỏi, nhưng dù , khi thuốc còn kịp nấu xong, bà Lý bắt đầu run rẩy.
Nàng run rẩy hồi lâu, đoạn giống như hồi quang phản chiếu mà bật dậy. Kiều Phong ở bên cạnh vội hỏi: "Lý thẩm, thẩm điều gì nhắn nhủ chăng?"
Mèo Dịch Truyện
Bà Lý nhọc nhằn thốt : "Giúp lập mộ cho nhi tử, chôn theo di vật của nó." Nói xong, nàng hai hàng lệ tuôn rơi, đoạn ngã vật xuống, bất tỉnh nhân sự.
Người khuất, mà nồi thuốc vẫn đang sôi...