Bà khẽ l.i.ế.m môi, uống thêm một ngụm, chẳng mấy chốc uống cạn chén sữa, : "Chân thị, ngon quá! Con dùng một chút ? Để nương rót cho con một chén."
Chân Nguyệt đáp: "Dạ, cho con dùng một chút. Tiểu Hoa, các cháu ? Cũng cho chúng nếm thử nữa."
Kiều Trần thị mừng rỡ : "Được , để nương gọi chúng . Ban đầu nương cũng định cho bọn nhỏ dùng, nhưng e con đồng ý, bởi đây con mắng chúng."
Kiều Đại Sơn khi mang sữa dê về đồng việc, trong nhà lúc chỉ còn Chân Nguyệt, Kiều Trần thị cùng bốn đứa nhỏ.
Riêng hài tử A Sơ, Chân Nguyệt cho dùng sữa dê bởi trong sữa muối, mà trẻ sơ sinh nên dùng muối.
Tại Chân Nguyệt điều ? Bởi kiếp , hàng xóm của nàng sinh con, và bà toan cho hài tử nếm nước canh.
bà ngoại của đứa trẻ lớn tiếng mắng: "Trẻ sơ sinh dùng muối, con toan g.i.ế.c tiểu bảo ?" Câu từ đó khắc sâu tâm trí Chân Nguyệt.
Thuở mạt thế, việc sinh hạ hài tử trở nên hiếm hoi, bởi , thêm một nhân khẩu chính là niềm vui lớn lao.
Chân Nguyệt ở kiếp , trong thời mạt thế , cảnh tượng thây ma hoành hành như những thước phim truyền hình, mà là thời kỳ vạn vật động thực vật biến dị dị thường, khí hậu thất thường, cách giữa mặt đất và thiên nhật xa cách hơn bao giờ, khiến sản lượng lương thực cầu sụt giảm nghiêm trọng, đẩy con cảnh khốn khó sinh tồn.
Với dị năng hệ mộc, Chân Nguyệt khả năng thúc đẩy sự sinh trưởng của thực vật, bởi chính phủ trọng dụng, mỗi ngày đều việc nơi viện nghiên cứu để phát triển các loại cây lương thực.
Mèo Dịch Truyện
Sau , khi mạt thế kết thúc, là nhờ cách giữa mặt đất và thiên nhật trở bình thường, khí hậu cũng dần định hơn.
Dù động thực vật vẫn còn biến đổi dị thường, song nhân loại phát triển khoa học kỹ nghệ, tìm những giống cây lương thực mới thể dùng thực phẩm.
Song, Chân Nguyệt kịp tận hưởng cuộc sống bình yên khi mạt thế qua , thì lập tức nàng xuyên . Cảm giác quả thật trớ trêu khôn cùng, bởi lẽ nàng cũng từng đóng góp ít công cán cho nhân loại.
"À, , Kiều Đại và chư vị vẫn còn đang việc ngoài đồng. Hãy mang nước cho họ, nhân tiện mang theo cả sữa dê nữa." Chân Nguyệt cất lời.
Kiều Trần thị ưng thuận, "Được, để mang cho họ." Dù bà ở nhà cũng chẳng việc gì , hài nhi cũng quấy .
Khi Kiều Trần thị mang nước và sữa dê đồng, Tiền thị mắt tinh thấy bình sữa, liền hỏi: "Đây là thứ gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-47.html.]
Kiều Đại Sơn từ xa tiến gần, đáp: "Đây là sữa dê mới mang về lúc nãy."
Tiền thị hỏi: "Sữa dê ư? Thứ uống chăng?"
Kiều Trần thị đáp: "Ta uống thử , thấy cũng chẳng tệ. Đã nấu qua , dù vẫn còn chút vị lạ, nhưng chẳng đến nỗi nào. Giờ nguội bớt, chư vị uống thử xem."
Kiều Triều cũng tiến tới, "Cho một chén." Hắn nhớ , khi còn là đế vương, những nơi biên ải vô cùng ưa chuộng sữa dê, còn Trung Nguyên thường cho rằng mùi vị sữa quá khó ngửi, thậm chí tanh tưởi.
Ngày đó, ai nấy đều cho rằng chỉ kẻ ti tiện mới uống sữa dê, bậc quyền quý bao giờ chạm đến loại đồ uống đó. giờ thì... cũng chẳng còn là kẻ quyền quý nữa.
Nhận lấy chén sữa, Kiều Triều nếm thử một ngụm.
Quả thật, sữa dê khi nấu và thêm muối giảm bớt mùi tanh, uống cũng thấy khá ngon miệng. Hắn một cạn chén, đưa trả Kiều Trần thị, : "Cũng tạm ."
Kiều Trần thị , "Chẳng , cũng thấy khá ngon miệng."
Những khác cũng uống thử một chén nhỏ, kẻ nào nấy đều thấy chấp nhận .
Kiều Trần thị : "Chỉ tốn một văn tiền mà thôi." Trước đó bà còn nghĩ một văn tiền tưởng chừng uổng phí, nào ngờ sữa dê chẳng tệ đến nhường . Kỳ thực, đây vì nghèo khó, ít thể mua nổi dê hoặc bò; nếu , họ chỉ g.i.ế.c thịt mà ăn, chứ chẳng mấy khi dùng sữa.
Gia đình Chu ở thôn lân cận may mắn một con dê cái, là do con trai họ, một thợ săn, mang về từ chốn sơn dã. Nhà họ nuôi dê để vắt sữa, nên mới thứ để bán cho khác.
Trong bữa trưa, Kiều Đại Sơn hỏi: "Từ nay, liệu cần ngày ngày mua sữa dê từ nhà Chu chăng?"
Kiều Trần thị chần chừ, "Liệu cần ngày nào cũng mua? Mỗi ngày một văn tiền, một tháng ba mươi văn. Dù nhà chút tiền, nhưng cũng thể phí phạm như ."
Bà trầm ngâm giây lát tiếp: "Dù cũng nên hỏi ý Chân thị một phen, song, mỗi ngày một văn tiền e rằng nhiều."
Kiều Triều dùng xong bữa, liền dậy, "Để con hỏi nương."
Hắn mau chóng trở về phòng, thấy hài nhi của đang giường, đôi mắt mở thao láo, miệng nhỏ chảy nước dãi, còn Chân Nguyệt thì an tọa bên cạnh, đang dùng thịt gà và canh gà ấm nóng.