Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 465

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:33:44
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên , tam của Tiền Chiêu Đệ thấy Kiều Nhị mang túi đồ lớn nhà, tò mò chạy tới định chạm , song Tiền Chiêu Đệ vội vã vỗ tay nàng , : "Tam , và Ca Nhi mới về còn mệt mỏi, ngươi hãy ngoài , chớ quấy rầy chúng nghỉ ngơi."

 

Nói đoạn, Tiền Chiêu Đệ liền đóng sầm cửa , vội vàng cất giấu lương thực và dưa muối . Nàng dặn dò nhi tử: "Ca Nhi, phép kể với bất kỳ ai về lương thực . Nếu để lộ , chúng sẽ chẳng còn gì mà ăn nữa ."

 

Ca Nhi ngoan ngoãn gật đầu, đáp: "Con , nương."

 

Bên , tam của Tiền Chiêu Đệ chạy đến tìm đại tẩu, : "Hình như là lương thực đấy, chắc là do tứ phu nhà nhị tẩu mang đến. Cả một túi lớn!"

 

Đại tẩu chỉ thở dài: "Kể cả lương thực, e cũng chẳng liên quan gì đến chúng , nay phân gia ."

 

Tam bĩu môi: " cha nương vẫn còn ở chung với chúng , chẳng lẽ nhị tẩu lo hiếu kính cha nương ?"

 

Đại tẩu thản nhiên đáp: "Muội cứ , đừng lôi ." Cái loại như Tiền Chiêu Đệ , tính cách y hệt nương nàng , keo kiệt thâm hiểm, đừng hòng moi gì từ tay nàng . Chẳng bộ tiền của nhị đều nàng đem về nhà đẻ ? Muốn moi đồ từ tay Tiền Chiêu Đệ là điều thể! Thôi .

 

Chỉ là ngờ nhị may mắn đến thế, nhị ở nhà mà còn một tứ giúp đỡ lương thực. Thế mà cho Tiền Chiêu Đệ nhiều đến , chẳng bõ bèn gì cho nàng ... Nàng mượn lương thực từ nương mà còn chẳng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-465.html.]

 

Trong nhà, lão đại nhà nàng và nhị đều gọi lính, chỉ còn tam . Bây giờ còn phân gia, chẳng khác nào đẩy bọn họ bước đường cùng. Tam còn dám mặt dày xin lương thực từ khác, đúng là hổ!

 

Trên chiến trường lúc , gương mặt Kiều Triều đầy máu. Hắn cúi xuống t.h.i t.h.ể gần đó, lục lọi lấy một ít đồ vật quý giá, nhét trong quần áo. Hắn cầm chặt khảm đao, tiếp tục tiến lên phía .

 

Vừa g.i.ế.c chóc, nghĩ: Chờ gửi vàng bạc về nhà, chắc sẽ đủ để xây một căn nhà lớn. Lúc đó, thể cho Tiểu A Sơ một căn phòng riêng, để thằng bé quấn lấy Chân Nguyệt suốt ngày.

 

Bên , Hồ lão đại cũng đang dốc sức chiến đấu. Chiến trường đầy rẫy xác , nhưng giờ đây quen với cảnh tượng khốc liệt . Trên mặt Hồ lão đại cũng một vết sẹo lớn, khiến trông càng thêm dữ tợn.

 

Kể từ khi họ rời nhà, chạy dài đến biên giới, họ chịu đựng bao thiếu thốn, ăn uống kém cỏi, giấc ngủ yên. Trong lòng binh sĩ ai nấy đều sợ hãi.

Mèo Dịch Truyện

 

Khi đến biên giới, bọn họ kịp huấn luyện quá hai ngày, đẩy chiến trường. Ban đầu, kẻ định bỏ trốn, nhưng tướng quân lập tức b.ắ.n c.h.ế.t ngay tại chỗ: "Kẻ nào dám trốn, đây sẽ là kết cục!"

 

Cảnh tượng khiến binh sĩ ai nấy đều run sợ, chẳng còn kẻ nào dám bỏ chạy nữa. Lên chiến trường lẽ còn cơ hội sống sót, nhưng bỏ trốn thì chắc chắn sẽ chết.

 

 

Loading...