Trong mắt Trương bà tử, cả thôn , từ Lâm gia của Mã thị cho đến Kiều gia của Chân thị, e rằng đều những tức phụ chẳng gì, chỉ gây loạn. Nàng vẫn tự hào rằng con dâu là nhất thiên hạ.
Nghiêm bà tử cạnh khẽ nhạt một tiếng: “Tựa như con dâu nhà bà đó ? Mỗi ngày đều bà đày đọa như ư?”
Trương bà tử chịu thua, lớn tiếng đáp: “Đày đọa cái gì mà đày đọa? Ta chỉ là đang rèn luyện tính tình cho nó mà thôi! Nó phúc phần lớn mới gả nhà , ăn uống đủ đầy, chẳng thiếu thứ gì. Nếu nó bổn phận, chẳng nên đánh phạt ?”
Nghiêm bà tử mỉa mai: “Chẳng thiếu thứ gì? Mà bà bảo ăn cháo với dưa muối là đủ đầy ư? Lần thấy nhà bà mổ gà, con dâu bà ăn lấy một miếng nào ?”
Trương bà tử gắt lên: “Nó chỉ là một nữ tử, ăn thịt gà chi?”
Nghiêm bà tử chịu nhịn: “Bà cũng là nữ nhân, thấy bà ăn ngon lành ?”
Trương bà tử đáp với vẻ khinh khỉnh: “Hừ, nó thể sánh bằng ? Nếu bà thấy nó đáng thương, thì nếu g.i.ế.c gà, hãy mang thịt cho nó ăn!”
Nghiêm bà tử tức giận dậy, đáp : “Ta thèm chuyện với bà nữa! Làm về bà sẽ gặp quả báo cho xem! Hừ!” Nói xong, bà , tiếp tục tranh cãi.
Trương bà tử hét với theo: “Báo ứng gì mà báo ứng? Về ai gặp báo ứng còn rõ ! Nhà bà đến tức phụ còn , khéo tuyệt tự tuyệt tôn đó!”
Nghiêm bà tử dẫu xa, vẫn rõ mồn một, trong lòng uất ức khôn nguôi, song rốt cuộc chỉ thể hừ lạnh một tiếng.
Mụ e rằng nếu tiếp tục cãi vã, khó tránh khỏi buông lời cay nghiệt mắng chửi Trương bà tử.
Bởi , mụ liền quyết định vội vã hồi gia, tìm cho nhi tử một hiền phụ hơn gấp bội nàng dâu của Trương bà tử.
Trong lúc Trương bà tử và Nghiêm bà tử còn đang cãi vã thôi, Kiều Đại Sơn sớm rời khỏi nơi đó.
Về phần chuyện Trương bà tử nhắc đến việc đánh tức phụ, ông lão cũng nào dám khờ dại theo mà về nhà trừng phạt Chân thị. Chân thị sinh cho ông một đứa cháu đích tôn, giờ đây còn là đại công thần của gia đình.
Chỉ vì một văn tiền mà thôi ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-46.html.]
Dẫu là hai văn tiền, ông lão cũng nguyện ý bỏ .
Sữa dê mang về.
Giờ đây, Chân Nguyệt ở cữ hơn nửa tháng, trán vẫn quấn một dải băng vải để giữ ấm. Nàng chậm rãi bước khỏi phòng.
Kiều Trần thị thấy Chân Nguyệt ngoài, liền vội vàng tiến đến, toan đẩy nàng trở phòng, đoạn : "Con lúc gặp gió, mau mau trở phòng ."
Chân Nguyệt đáp lời: "Không việc gì , tiết trời hôm nay oi ả, cũng chẳng thấy chút gió nào. Cha chồng mang sữa dê về , con chỉ kề bên. Nương, giúp con nấu sữa dê nhé."
Kiều Trần thị ngạc nhiên hỏi: "Nấu ư?"
"Dạ, con sẽ chỉ cho nương cách ."
Mèo Dịch Truyện
Dẫu trong lòng chút băn khoăn, Kiều Trần thị vẫn theo lời con dâu.
Bà rửa sạch nồi, nhóm lửa lên, đổ sữa dê nấu. Sau đó, Chân Nguyệt dặn bà thêm một chút muối, bởi việc sẽ giúp giảm bớt vị tanh nồng của sữa dê.
Chẳng mấy chốc, sữa dê nấu chín.
Kiều Trần thị hỏi: "Chân thị, thể dùng ?"
Chân Nguyệt gật đầu: "Dạ, cứ để nguội bớt hãy nếm thử. Dùng thứ vô cùng bổ ích cho sức khỏe."
Kiều Trần thị rót một chén nhỏ, thổi cho nguội bớt mới nếm thử.
Thật bất ngờ, sữa dê khi nấu cùng chút muối, vị tanh giảm nhiều, chỉ còn hương thơm béo ngậy.
Bà thấy vô cùng ngon miệng.