Tiền thị đang hiên ăn mơ chua, thứ mà nàng yêu thích từ khi hoài thai. Nghe thấy , nàng nghi hoặc dậy bước , thấy mặt liền tròn mắt kinh ngạc: "Đại tỷ! Sao tỷ đến đây?"
Phụ nhân chợt quỳ sụp xuống, lớn: "Muội ! Tỷ hết cách , đường cùng mới tìm đến !"
Phụ nhân đó chính là đại tỷ của Tiền thị, thường đưa tiền trong nhà cho Tiền Giang thị.
Tiền thị định đỡ đại tỷ dậy, nhưng bụng lớn bất tiện, thể cúi : "Đại tỷ, tỷ dậy , cháu ngoại cũng lên. Sao thế ? Đại tỷ phu của ?"
Trịnh nương tử liền đỡ Tiền đại tỷ dậy. Kiều Trần thị cùng cũng bước đến, mời hai phòng khách an tọa. Mạn Châu bưng nước tới, tiểu hài tử liền chộp lấy bát, uống ừng ực như thể lâu thấm giọng.
"Uống từ từ thôi, hài tử cứ chậm rãi mà uống." Mạn Châu dịu dàng dặn dò, đoạn từ tốn rót thêm nước cho thằng bé.
Tiểu A Sơ nép bên chân Chân Nguyệt, đôi mắt tò mò chằm chằm tiểu nam hài mới tới, đầy vẻ nghi hoặc.
Mèo Dịch Truyện
Trong nhà từ đến giờ chỉ ba tỷ Tiểu Hoa cùng vài đứa trẻ trong thôn bầu bạn với bé, giờ xuất hiện thêm một tiểu hài tử khác trong nhà, khiến Tiểu A Sơ vô cùng hiếu kỳ.
Kiều Trần thị cạnh bên, tiểu nam hài gầy gò, xiêm y rách rưới, lấm lem bùn đất, trong lòng khỏi thở dài thương cảm. Rõ ràng hài tử lâu ăn uống no đủ.
Tiền đại tỷ cũng nhấp một ngụm nước, cảm nhận vị ngọt lành, trong veo, chút vẩn đục. Nhìn đang mang thai mà tinh thần vẫn tươi tắn, má còn vương chút da thịt, Tiền đại tỷ thầm nghĩ: "Không ngờ tứ cuộc sống sung túc đến , xem Kiều gia quả thực khá giả."
Tiền thị đứa cháu ngoại, lòng khỏi quặn thắt, liền sang Trịnh nương tử dặn dò: "Trịnh nương tử, phiền ngươi chuẩn chút đồ ăn mang đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-456.html.]
Trịnh nương tử khẽ đáp: "Nô tỳ rõ." Rồi vội vã chuẩn .
Nhận thấy trong nhà Kiều gia cả hầu sai bảo, Tiền đại tỷ càng thêm vững tin rằng đang sống .
Tiền thị vuốt mái đầu đứa cháu ngoại, đoạn sang hỏi vị đại tỷ: "Đại tỷ, rốt cuộc xảy chuyện gì? Đại tỷ phu của ?"
Nghe nhắc đến phu quân, Tiền đại tỷ liền lau nước mắt, nghẹn ngào đáp: "Phu quân của bắt lính !"
Tiền thị kinh ngạc: "Sao thể? Nhà đại tỷ chỉ còn mỗi một nam đinh thôi mà!"
Tiền đại tỷ lắc đầu: "Không còn cách nào khác, những khác cũng chẳng chịu , mà tam của trận ." Nói đoạn, nàng đột nhiên quỳ sụp xuống: "Tứ , giờ ai nấy đều khó khăn, nhưng nhà hết sạch lương thực . Cầu xin thể cho mượn chút lương thực."
Vừa dứt lời, Tiền đại tỷ kéo cả nhi tử cùng quỳ xuống: "Cầu xin các vị!"
Cảnh tượng khiến Kiều Trần thị rưng rưng lệ, Tiền thị càng đau lòng hơn: "Đại tỷ, mau dậy . Chúng sẽ cho mượn, đừng lo! Đại tỷ cứ rõ tình hình ."
Tiền đại tỷ lập tức kể rõ: "Phu quân của bắt lính, lâu đó thì trong nhà chia gia sản, bà bà của tỷ cho rằng tỷ mang quá nhiều đồ về nhà đẻ nên chỉ chia cho tỷ ít."
Tiền đại tỷ kể lể, rằng lụng vất vả ở nhà chồng, cuối cùng gặp cảnh chia nhà thiếu thốn như .
Ban đầu, Tiền đại tỷ chỉ sống cùng nhi tử cũng còn tạm vì hai ăn nhiều. đó, nạn châu chấu kéo đến, trời mưa, hoa màu trong nhà phá sạch. Dù lúc đầu trong nhà còn chút lương thực, nhưng nàng là phụ nhân, cách tìm thêm thức ăn mua ở . Dù tìm việc mưu sinh, song chẳng ai thuê mướn; tiền bạc trong nhà cạn kiệt. Trước còn thể mượn đỡ tỷ , nhưng vài bận, cũng chẳng còn chịu giúp nữa.