Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 433

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:33:07
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phương thị ôm má, vẫn ngang bướng cãi : "Chẳng lẽ tai ương do Kiều Nhị gây ? Nếu chẳng dẫn lối tìm nước, phu quân nào đến nỗi gặp chuyện chẳng lành."

 

Đột nhiên, một từ xa chạy tới hô lớn: "Không xong , Phương Đại Vinh đang sùi bọt mép!"

 

Kiều Phong lập tức truyền lệnh: "Mau thỉnh đại phu! Nhanh chóng lên!"

 

Phương thị hoảng sợ, vội vã chạy về nhà: "Phu quân ơi, chẳng thể xảy mệnh hệ gì! Nếu chẳng may gặp nạn, nương tựa mà sống đây?" Trước khi bỏ , thị còn ngoái đầu trừng mắt Kiều Nhị và Tiền thị, nghiến răng ken két: "Nếu phu quân bất trắc, thề sẽ buông tha cho hai kẻ các ngươi!"

 

Phương thị gót, đám đông cũng dần tản , chẳng còn ai nán xem trò vui nữa. Tiền thị đóng sập cửa, hậm hực cất lời: "Từ nay về , chúng chớ chuyện qua gì với đám nữa. Tự họ rước bệnh , dám đổ vấy tội lên đầu chúng ."

 

Kiều Nhị khẽ thở dài, cảm thấy tình cảnh hiện tại quả thực khó bề xoay sở. Hắn ngờ chuyện rẽ sang bước đường .

 

Trong phòng, Chân Nguyệt rành mạch chuyện, song nàng chẳng hề lộ diện. Nếu chuyện lớn nhỏ đều cần nàng tay giải quyết, thì Kiều Nhị và Tiền thị vĩnh viễn chẳng thể tự trưởng thành . Dù , bấy lâu nay hai họ quá đỗi ỷ nàng .

 

Ngoài Phương gia, còn hai hộ gia đình khác cũng đau bụng, tả. Ban đầu, họ lầm tưởng chỉ là phong hàn nhẹ, song khi tin Phương Đại Vinh lâm bệnh nặng, trong lòng họ chợt nảy sinh nghi hoặc, ngờ rằng nguồn nước điều bất thường.

 

Cuối cùng, cả hai gia đình đành thỉnh đại phu xem mạch, mua thuốc thang chữa trị, hao tốn hàng trăm văn tiền mà bệnh tình chẳng thuyên giảm, chỉ rước lấy thể rã rời.

 

Phương Đại Vinh may mắn cứu sống, nhưng thể cần tĩnh dưỡng một thời gian. Trong nhà, lương thực cũng chẳng còn là bao. Cuối cùng, Phương thị cùng hai gia đình nhất quyết kéo đến Kiều gia, đòi Kiều Nhị bồi thường thiệt hại.

 

Sáng sớm ngày , ba gia đình kéo đến cổng Kiều gia. Phương thị đập cửa thình thình. Vừa thấy Trịnh nương tử mở, thị lập tức đẩy mạnh một cái khiến nàng ngã nhào xuống đất.

Mèo Dịch Truyện

 

Chân Nguyệt bước , thấy cảnh tượng , liền vội vã chạy đến. Nàng toan đỡ Trịnh nương tử dậy, song khi ánh mắt chạm đến Phương thị, nàng liền cất giọng: "Trịnh nương tử, phiền ngươi cứ đó thêm chút ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-433.html.]

 

Trịnh nương tử ngơ ngác: "Hả?"

 

Chân Nguyệt khẽ hắng giọng, chỉ thẳng mặt Phương thị, lớn tiếng quát: "Sáng sớm tinh mơ dám đến đây đánh đập ? Trịnh nương tử ngươi xô ngã vật đất, mau bồi thường ! Bằng , sẽ trình báo quan phủ!"

 

Phương thị và đám theo : ?

 

Nghe tiếng động, Tiền thị và trong nhà cũng vội chạy . Vừa thấy Phương thị, Tiền thị liền lớn tiếng mắng: "Được lắm! Lần đến kiếm chuyện bất thành, nay dám đến động thủ với khác ? Trịnh nương tử vốn chẳng gì nên tội mà ngươi xô ngã, mau bồi thường mau!"

 

Phương thị cùng đám theo liền ngẩn , khí thế bỗng chốc yếu vài phần: "Ta... nào đánh nàng, chỉ là vô ý xô nhẹ một chút thôi."

 

Tiền thị liền tiến lên, đẩy Phương thị một cái: "Há, xô nhẹ ư? Giờ đây đẩy ngươi một cái cớ ngươi chẳng ngã nhào? Ta thấy ngươi rõ ràng tay đánh đập Trịnh nương tử!"

 

Rồi Tiền thị , lớn tiếng gọi: "Kiều Nhị, mau mời bà Trịnh đến đây! Nói với bà rằng tức phụ nhà bà Phương thị đánh đầm đìa!"

 

Phương thị hoảng loạn, vội vàng thanh minh: "Không, thế! Ta tuyệt hề tay đánh Trịnh nương tử, ngươi mau mà!"

 

Chân Nguyệt lén đưa mắt hiệu cho Trịnh nương tử, tức thì nàng liền rên rỉ: "Ôi chao, đau quá! Thiếp nào chuyện gì, chỉ thấy đau đớn vô cùng!"

 

Phương thị sững sờ, kinh ngạc hỏi: "Trịnh nương tử, quả thực đánh ngươi! Vì cớ gì ngươi chẳng cất lời?"

 

Kẻ Phương thị nhận thấy tình thế chẳng lành, vội kéo vạt áo nàng, ám chỉ nàng nhớ tới mục đích ban đầu của chuyến .

 

 

Loading...