Chân Nguyệt hỏi thêm: "Đại phu phán rằng đây là bệnh gì ?"
Kiều Tam đáp lời: "Đại phu chỉ lẽ nó sốt mà thôi. Heo nào như , thể châm cứu, chỉ thể cho uống thuốc. Nếu gặp may, nó sẽ qua khỏi, bằng thì đành chịu . Điều cốt yếu là ngăn cho bệnh tình lây sang các con khác."
Chân Nguyệt vội vàng kiểm tra những con heo còn , quả nhiên phát hiện thêm hai con cũng dấu hiệu suy yếu. Nàng sang hỏi: "Đại phu rời ?"
Kiều Tam gật đầu: "Dạ, ông trở về ạ."
Chân Nguyệt dứt khoát hạ lệnh: "Mau phái mời ông đây!"
Hồ Đại , lập tức chạy tìm đại phu.
Kiều Triều lo lắng hỏi: "Chẳng lẽ các con heo khác cũng mắc bệnh ?"
Chân Nguyệt đáp: "Cũng chắc . Có lẽ là do thời tiết đổi đột ngột, đàn heo kịp thích nghi nên mới cảm mạo, tương tự như con ."
Chuồng heo tuy dọn dẹp tinh tươm, nhưng giờ đây tiếp tục chăm sóc đàn heo bệnh. Hồ Nhị liền lấy những lá cải Kiều Tam mang tới sáng nay, bắt đầu nấu cháo cho chúng ăn.
Trong lúc chờ đợi đại phu tới, Chân Nguyệt cũng tranh thủ kiểm tra đàn gà vịt. May mắn , chúng vẫn khỏe mạnh, tinh thần phấn chấn, thậm chí còn đang hăng hái bới đất tìm sâu bọ mà ăn.
Hơn nửa giờ , vị đại phu mời tới. Ông khẽ thở dài, cất lời đầy vẻ phiền muộn: "Ấy chà! Lão phu xem qua mà, còn gọi đến nữa đây?"
Chân Nguyệt , liếc mắt Kiều Triều, đoạn lên tiếng: "Đại phu, phiền ngài hãy xem xét giúp. Hai con heo khác trông cũng vẻ khỏe mạnh lắm."
Kiều Triều ngay lập tức rút một xấp tiền gồm một trăm văn đưa cho vị đại phu. Vừa thấy tiền, vị đại phu liền gật đầu lia lịa, vui vẻ đồng ý kiểm tra tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-402.html.]
Vị đại phu khi nhận tiền, thái độ lập tức đổi, đoạn bước đến kiểm tra đàn heo còn . Ông : "Tinh thần chúng vẻ mấy , song lão phu chỉ am hiểu y thuật chữa bệnh cho , lẽ cũng tương tự như cảm lạnh mà thôi. Lão phu sẽ kê một thang thuốc để đàn heo uống thử."
Chân Nguyệt đáp lời: "Ngài cứ kê đơn thôi. Nếu quả thật hiệu nghiệm, thì xem như vận của chúng may ."
Trong vùng , từ đến nay từng ai chuyên về việc chữa trị bệnh tật cho gia súc. Bởi , họ đành tìm đến những thầy thuốc chuyên chữa bệnh cho . Chân Nguyệt thầm nghĩ, lẽ ở triều đại thú y, nhưng e là lượng vô cùng hiếm hoi.
Chân Nguyệt trầm ngâm giây lát cất lời: "Đại phu, về ngài thể nghiên cứu thêm phương cách chữa trị cho gia súc chăng? Nếu Kiều gia chăn nuôi quy mô hơn, thể thỉnh ngài thú y thường trực. Tiền bạc mối bận tâm."
Trong lòng Chân Nguyệt thầm tính toán, nếu một vị y sư thường xuyên đến thăm khám cho đàn gia súc, hẳn sẽ thuận tiện vô cùng cho Kiều gia, bởi lẽ họ nuôi dưỡng ít loài vật.
Mèo Dịch Truyện
Lão đại phu đáp: "Chuyện cứ để tính." Kỳ thực, khi hồi phủ, y vội vã tìm sách vở tra cứu, song chỉ thấy phương pháp trị bệnh cho ngựa, tuyệt nhiên chẳng thấy điều gì liên quan tới loài trư.
Kê đơn xong xuôi, Hồ lão đại liền mua thuốc về sắc cho đàn trư uống. Con trư mắc bệnh nặng dẫu vẫn còn yếu ớt, song những con khác dường như phần nào khởi sắc.
Chân Nguyệt thỉnh đại phu xem xét vườn tùng lam của Kiều gia: "Đại phu, ngài thấy loài tùng lam ? Nếu dùng rễ của nó sắc nước cho trư uống, ngài liệu thấy thỏa chăng?"
Đại phu thấy vườn tùng lam xanh rậm rạp của Kiều gia, khỏi hân hoan: "Cây tùng lam sinh trưởng thực ! Các ngươi trồng nhiều đến , quả là hiếm thấy!"
Y tiếp lời: "Có thể dùng để sắc nước, song trư cảm bệnh nào giống . Trước tiên, ngươi cứ cho trư uống thuốc kê. Tùng lam thể giữ dùng . Tiện đây hỏi, Kiều gia các ngươi bán tùng lam ? Nếu , nguyện ý thu mua, giá 40 văn một cân."
Chân Nguyệt đáp: "Hiện tại thì , đợi khi chúng trồng thêm nhiều hơn ."
Đại phu : "Được, cứ bán cho . Về , sẽ hỗ trợ các ngươi trong việc chữa bệnh cho gia súc."
Chân Nguyệt gật đầu: "Tốt."