Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 388

Cập nhật lúc: 2025-09-26 04:15:55
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Diễn trầm ngâm đôi chút, đoạn quyết định: "Thời gian quá đỗi dài. Trước mắt, hãy cứ thu mua ớt cay từ thị trường mà chế biến tương ớt. Đến khi ớt cay của Kiều gia chín vụ, ngươi hãy mua thêm về."

 

Khương Vinh bèn hỏi: "Vậy tương ớt của Kiều gia, liệu cần mua nữa thưa thiếu gia?"

 

Chu Diễn đáp: "Nếu thấy lợi, hãy mua một ít, song cần quá nhiều." Chủ yếu là để xem liệu hương vị của họ còn khác biệt so với loại chúng tự chế biến .

 

Cùng lúc đó, Kiều Nhị mang đồ ăn đến Tống gia. Tống Thiết Sinh liền khẽ hỏi: "Kiều Nhị , quý phủ còn tương ớt chăng?"

 

Thì , khi Kiều gia biếu tặng tương ớt, Thiết Sinh đang việc ở phòng bếp nên cơ hội nếm thử cùng bánh bao, cảm thấy hương vị quả thực mỹ diệu. Song tương ớt quá ít, chủ yếu đều để dành cho phu nhân cùng thiếu gia dùng, nào phần cho kẻ hèn ? Bởi , mua thêm một ít.

 

Kiều Nhị ngượng nghịu đáp: "Thực xin , Thiết Sinh , tương ớt của gia đình hết sạch , Chu gia mua tất thảy." Đoạn, ghé tai thì thầm: "Gia đình đang chế biến một loại tương mới, khi thành, sẽ gửi một lọ, đảm bảo ăn sẽ thấy ngon miệng vô cùng."

 

Thiết Sinh , tuy chút tiếc nuối song vẫn gật đầu: "Vậy thì quá, sẽ chờ đợi loại tương mới của quý ."

 

Tại Kiều gia, Tiền thị ngày ngày đều hỏi han về tương đậu nành: "Đại tẩu, hôm nay đậu nành thế nào , thành ?"

 

Chân Nguyệt kiên nhẫn đáp: "Vẫn xong , chớ ngày ngày hỏi mãi như , cần đợi thêm một thời gian nữa."

 

"A." Nàng chỉ mau chóng kiếm bạc.

 

Giờ đây, Chân Nguyệt đang rửa sạch những trái sơn tra, chuẩn chế biến đường hồ lô để nếm thử. Số sơn tra do Kiều Triều hái về từ núi, song Chân Nguyệt nếm thử thấy chúng chua gắt.

 

Tiền thị thấy liền lên tiếng xin: "Đại tẩu, cho xin hai trái."

 

Chân Nguyệt đưa cho nàng hai quả, dặn dò: "Vị chua lắm đấy."

 

Tiền thị cắn một miếng, nhai : "Cũng tạm , thấy chua lắm."

 

Mạn Châu bên cạnh, thử một quả và nhăn nhó: "Nhị tẩu, ăn một quả mà cảm thấy chua kinh khủng."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-388.html.]

Tiền thị vẫn tỏ hề hấn gì: "Ta thấy chua chút nào, lẽ ăn quả nào chua hơn chăng."

 

"Không , nhị tẩu ăn quả chẳng chút sắc đỏ nào, xanh ngắt như , hẳn là chua hơn quả của nhiều chứ?"

 

Chân Nguyệt bật : "Có lẽ Nhị tẩu trời sinh ưa vị chua."

 

Tiền thị gật gù: "Cũng , thường ăn đồ chua nhiều hơn hai các ngươi mà." Sau đó, nàng khẽ : "Gần đây chẳng rõ vì , cảm thấy nhanh đói."

Mèo Dịch Truyện

 

Sau khi rửa sạch sơn tra, Chân Nguyệt cùng Trịnh nương tử liền xâu chúng thành chuỗi, chuẩn chế biến món đường hồ lô. Tiền thị hiếu kỳ hỏi: "Đại tẩu, tẩu món gì ngon ? Liệu thể bán lấy bạc ?"

 

Chân Nguyệt đáp: "... E là thể, chỉ đường hồ lô để trong nhà ăn mà thôi."

 

Tiền thị bèn thôi, bởi nếu bán bạc thì nàng cũng chẳng quá bận tâm.

 

Chân Nguyệt trút hai khối đường lớn nồi, đun chảy cho đến khi đường đặc , sánh mịn. Kế đó, nàng nhúng từng xiên sơn tra nồi đường đang sôi sùng sục, lăn đều cho quả phủ kín một lớp đường óng ả, đặt qua một bên chờ nguội.

 

Chỉ chừng mười lăm khắc, đường đông cứng , bọc lấy lớp sơn tra bên ngoài, tạo thành món đường hồ lô nom thật mê hoặc. Chân Nguyệt đưa một xiên cho Trịnh nương tử, đoạn bưng phòng khách, cất tiếng gọi: "Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, Tiểu Niên, mau đây!"

 

Bọn tiểu nha đầu đang đào giun cho lũ gà ăn, tiếng gọi liền vội vàng chạy , rửa tay sạch sẽ mừng rỡ đón lấy xiên đường hồ lô từ tay Chân Nguyệt.

 

"Đại bá mẫu!" Chúng đồng thanh reo lên, vui vẻ đón nhận món quà.

 

Tiểu A Sơ thấy đều phần, liền lẫm chẫm chạy tới, chìa đôi tay nhỏ đòi ăn. Chân Nguyệt mỉm , đoạn khẽ với hài tử: "Để nương cho con l.i.ế.m một chút thôi, con còn nhỏ, ăn nhiều."

 

Chân Nguyệt cũng chia cho Tiền thị, Mạn Châu và Kiều Trần thị mỗi một xiên. Số còn thì cẩn thận cất , dành cho những kịp về đến nhà.

 

Tiền thị cắn một miếng, tiếng "răng rắc" giòn tan, đoạn xuýt xoa khen ngợi: "Thơm ngon quá đỗi! Đại tẩu, quả sơn tra bọc đường ngọt chua, nếu thể chua hơn đôi chút nữa thì vị sẽ càng thêm tuyệt hảo."

 

Mạn Châu khẽ đáp: "Nhị tẩu ăn chua quả là tài tình. Muội đây vẫn thấy nó còn chua lắm."

 

 

Loading...