Kiều Tam giải thích: "Việc ngâm hạt giống, thúc đẩy nảy mầm đều do một tay đại tẩu . Cây rau nhà chúng tươi như cũng là nhờ công lao của đại tẩu. Đôi khi, nàng còn đích ruộng xem xét, phàm thấy cây nào phát triển , nàng chỉ cần tay xử lý một phen là xanh trở ."
"Hơn nữa, các loại hạt giống mới trong nhà đều do đại tẩu tự tay mua về ươm trồng. Những công việc trọng yếu trong gia đình đều do một tay đại tẩu sắp xếp, sổ sách chi thu cũng do nàng quán xuyến."
"Còn về đại ca, chủ yếu là công việc đốn củi, thỉnh thoảng cũng săn. Mấy con thỏ rừng, gà rừng trong nhà đều là chiến lợi phẩm do đại ca săn về. Khi bất kỳ việc gì cần tiên phong, đại ca luôn là mũi chịu sào, ngay cả việc bán đồ ăn đây cũng chính là do đại ca đề xuất."
"À, nhị ca còn một việc nữa là nghề thiến heo. Trước đây việc cũng do đại ca , đó đại ca giao cho nhị ca."
Kiều Tam bất chợt khe khẽ cất lời: "Đại ca quả thực lợi hại. À mà , kể nàng chuyện , Háo Tử Sơn nhà chúng là nhờ đại ca và đại tẩu từng tiến rừng sâu, tìm thấy củ nhân sâm bán năm trăm lượng bạc. Nghe khi còn đụng bầy sói nữa chứ!"
"Vậy nên, đừng lầm tưởng đại ca đại tẩu chẳng gì cả. Thực , nhiều việc trong nhà đều thể thiếu sự giúp đỡ của họ, nàng hiểu ?"
Chung Mạn Châu khẽ gật đầu, đáp: "Đệ hiểu , nhất định sẽ kính trọng đại ca đại tẩu." Nàng thầm nghĩ, đại ca đại tẩu quả thực tài giỏi, chỉ tìm nhân sâm, còn từng chạm trán bầy sói mà vẫn bình an vô sự về.
Ở phía bên , Chân Nguyệt và Kiều Triều khi tất công việc cũng trở về phòng nghỉ ngơi, còn Tiểu A Sơ và tỷ Tiểu Hoa thì hí hửng đùa giỡn cùng , Kiều Trần thị mái hiên trông chừng nên chẳng hề bận tâm.
Đến buổi chiều, Kiều Tam dẫn Mạn Châu xem Háo Tử Sơn. Trước tiên, họ xem qua chuồng heo, nơi bán bớt một ít heo, giờ chỉ còn hai con heo trong chuồng, heo con mới thì mua về.
Gà vịt cũng còn nhiều. "Đây là Hồ đại ca và Hồ nhị ca, nhi tử nhà bà Hồ giúp chúng nuôi gia súc."
Hồ đại và Hồ nhị nhanh chóng chào hỏi: "Chào !"
Chung Mạn Châu đáp lễ: "Chào Hồ đại ca, Hồ nhị ca."
Sau đó, Kiều Tam dẫn Mạn Châu lên núi. "Nơi đây trồng , song phát triển bao nhiêu. Còn phía bên là tía tô, thể xào ốc, hơn nữa còn thể thuốc. Việc là đại tẩu từng với ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-366.html.]
"Loại . Thế còn phía bên thì ?"
Kiều Tam đáp: "Đó là nơi trồng Tùng Lam, cũng là một vị dược liệu quý. Hiện tại chỉ một ít cây, do đại ca mang hạt giống từ sâu trong núi về, bên ngoài chợ bán loại hạt giống ."
"Tùng Lam? Là cây gì ?"
"Đại tẩu bảo đây là dược liệu, dùng để chữa cảm mạo."
"À... thì là ."
"Về , khu đất cũng sẽ dùng để trồng Tùng Lam. Còn các khu vực khác, hiện tại đại tẩu quyết định sẽ trồng gì."
Mèo Dịch Truyện
Chung Mạn Châu hỏi: "Vậy chúng chủ yếu việc gì ở đây?"
Kiều Tam đáp: "Chủ yếu là kiểm tra việc nuôi gia súc, giúp dọn dẹp chuồng trại, lấy phân bón. Nếu vấn đề gì thì về hỏi đại tẩu. Trên núi giúp trồng trọt và chăn nuôi, đôi khi chúng chỉ cần đến xem xét, giúp đỡ đôi chút thôi."
Chung Mạn Châu ngờ công việc nhàn hạ đến thế: "Ta hiểu ."
Sau khi chuyện Kiều Tam thành tất, cả nhà mới thể trút gánh nặng trong lòng. Trước đó, ai cũng bận rộn đến mức kiệt quệ. Chân Nguyệt ung dung ngả lưng giường, trong tay cầm một quyển sách để , còn Tiểu A Sơ bên cạnh chơi đồ chơi.
Kiều Triều bước từ bên ngoài , xuống cạnh Chân Nguyệt và : "Trước đây dựng hàng rào quanh bên cạnh nhà. Ta tìm trưởng thôn nhờ ông giúp tìm , lẽ vài ngày nữa sẽ khởi công."
Chân Nguyệt đáp: "Chàng cứ liệu là ."