Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 355

Cập nhật lúc: 2025-09-26 00:27:07
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chân Nguyệt khẽ : "Để nương lau mặt cho con." Đoạn, nàng dẫn Tiểu A Sơ phòng để Kiều Triều qua một chút, đích bếp lấy chậu nước ấm về, tỉ mẩn lau mặt cho tiểu nhi tử.

 

Sau khi gương mặt nhỏ nhắn sạch sẽ tinh tươm, Tiểu A Sơ liền vỗ vỗ chiếc túi nhỏ bên , lôi vài món quà vặt định đưa cho Chân Nguyệt. Chỉ tiếc bàn tay bé bỏng quá nhỏ, nhiều thứ giữ , cứ thế rơi lả tả xuống nền đất.

 

Chân Nguyệt vội vàng nhặt chúng lên, mỉm : "Đa tạ nhi tử của nương."

 

Sau đó, nàng mở túi của Tiểu A Sơ, thấy bên trong là một túi nhỏ đầy ắp các loại kẹo bánh, mứt quả đủ màu sắc, thậm chí còn vài hồng bao nhỏ, rõ là do vị nào ban tặng.

 

Chân Nguyệt giúp Tiểu A Sơ sắp xếp thứ cẩn thận, chỉ giữ một ít để trong túi của thằng bé, dặn dò nhi tử: "Con hãy mang cho gia gia và nãi nãi cùng thưởng thức."

 

Tiểu A Sơ vui vẻ hớn hở chạy ngay.

 

Mèo Dịch Truyện

Chân Nguyệt bước khỏi phòng thấy Tiểu Hoa và đám trẻ đang say sưa đếm những viên kẹo nhận . Nàng bèn hỏi: "Tiểu Hoa, là vị nào ban hồng bao cho Tiểu A Sơ ?"

 

Tiểu Hoa đáp: "Dạ bẩm Chân thẩm thẩm, là Hồ nãi nãi và Trịnh nãi nãi ạ."

 

Chân Nguyệt gật đầu nhẹ: "Được, ."

 

Bên , Tiểu A Sơ lon ton chạy đến gần chỗ Kiều Đại Sơn đang tỉ mẩn sửa chiếc ghế gỗ mục. "Gia gia, ăn !" Thằng bé chìa một viên mứt còn dính đường.

 

Kiều Đại Sơn tôn tử mà hiền từ, ánh mắt chan chứa yêu thương: "Ôi chao, A Sơ của gia gia thật ngoan ngoãn. gia gia ăn , con cứ giữ mà ăn ."

 

Kiều Trần thị đang bận rộn gần đó, cũng nhịn bật : "Nói chi, A Sơ còn bé bỏng như , mà ăn hết những thứ ."

 

Tiểu A Sơ sang, chìa viên mứt cho Kiều Trần thị, ngọng nghịu : "Nãi nãi, ăn ."

 

Kiều Trần thị rạng rỡ, đôi mắt nheo thành một đường chỉ, khẽ : "A Sơ của thật là ngoan. Được thôi, nãi nãi sẽ ăn cùng con."

 

Sau khi đưa kẹo cho Kiều Trần thị, Tiểu A Sơ tiếp tục lon ton chạy tìm Kiều Nhị và Tiền thị. Thằng bé nép bên khung cửa, hé đầu ngó nghiêng, tựa hồ xem bên trong ai . Ai ngờ, Kiều Nhị và Tiền thị sớm thấy bóng dáng bé nhỏ lấp ló của Tiểu A Sơ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-355.html.]

Kiều Nhị vẫy tay gọi: "Aiya, Tiểu A Sơ của thúc thúc trở về ! Lại đây với thúc thúc nào."

 

Tiểu A Sơ liền móc một viên kẹo mạch nha từ chiếc túi nhỏ, đưa cho Kiều Nhị, khẽ : "Người ăn ."

 

Kiều Nhị nhận lấy, vui vẻ : "Ôi chao, tiểu tử ngoan quá đỗi. Nhị thúc sẽ nhận lấy mà ăn đây."

 

Tiền thị cũng lên tiếng trêu chọc: "Tiểu A Sơ , nhị thẩm thẩm của con phần đây?"

 

Tiểu A Sơ liền nhanh chóng móc thêm một viên kẹo khác, đưa cho Tiền thị, : "Người ăn !"

 

Tiền thị sung sướng đón lấy, khẽ thốt: "Aiya, tiểu tử thật là ngoan ngoãn." Nàng khẽ sờ má Tiểu A Sơ, đoạn thở dài một tiếng: "Ta cũng mong ước một nhi tử lanh lợi giống như Tiểu A Sơ ."

 

Kiều Nhị ha hả: "Nàng gì mà vội vàng ? Há chẳng đại tẩu từng dặn dò là chớ nên nóng lòng ?"

 

Tiền thị gật gù liên tục: "Phải, , , quả nhiên là cần vội."

 

Ngày hôm là đến phiên các nàng hồi môn, nhưng Chân Nguyệt chẳng thiết tha . Năm chuyện mấy vui vẻ, nên nàng cũng chẳng lặp cảnh cũ một nữa. Hơn nữa, đường xá xa xôi, trời cũng trở lạnh.

 

Kiều Triều cất lời: "Ta cứ mang lễ vật qua đó là . Nàng và A Sơ cứ việc ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe."

 

"Ừm."

 

Tiền thị cũng do dự một lát, cùng Kiều Nhị mang theo Tiểu Niên về Tiền gia. Năm nay Kiều gia sắm cả xe lừa lẫn xe bò, bởi cả Kiều Triều và Kiều Nhị đều thể dùng xe mà , mang theo lễ vật về thăm nhà đẻ của thê tử .

 

Khi Kiều Triều đến, Chân Dương thị ngoài. Thấy chỉ một Kiều Triều, bà hỏi: "Con gái và cháu ngoại ?"

 

Kiều Triều đáp lời: "Đường sá khó , tiết trời rét buốt, thêm vài ngày nữa trong nhà hỷ sự, nên thê tử cùng hài tử tiện đến thăm. Con xin mang chút lễ vật mọn đến, sẽ cáo từ ngay."

 

Chân Dương thị , gương mặt chẳng lộ vẻ bận tâm: "Thôi ... cũng chẳng ." Dù nữ nhi bà cũng lời, khi còn đòi tiền nữa.

 

 

Loading...