Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 317

Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:23:53
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lão đại phu thấy linh chi, đôi mắt vốn mờ đục liền sáng rực. Lão cẩn trọng nhấc lên từng đóa một, xem xét kỹ lưỡng từng chút, gật đầu lia lịa tán thưởng: "Thật quá ! Phẩm chất quả thực phi phàm!"

Mèo Dịch Truyện

 

Lão tiếp: "Đóa linh chi , lão trả tám mươi lượng bạc. Còn hai đóa , mỗi đóa năm mươi lượng. Tổng cộng là một trăm tám mươi lượng bạc. Hai vị thấy thế nào?"

 

Chân Nguyệt sang Kiều Triều. Kiều Triều cảm thấy mức giá xứng đáng với giá trị thực của linh chi, liền dứt khoát : "Tổng cộng là hai trăm lượng bạc. Nếu , sẽ bán."

 

Lão đại phu vuốt râu ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng đành thỏa hiệp: "Được, hai trăm lượng . Cộng thêm hai cây trọng lâu đó là tổng cộng hai trăm mười bốn lượng bạc."

 

Kiều Triều Chân Nguyệt, thấy nàng khẽ gật đầu đồng ý, liền cất lời: "Ngoài , còn thêm một món đồ khác."

 

Lão đại phu , khỏi ngạc nhiên lẫn vui mừng, ánh mắt tràn đầy mong đợi, hỏi: "Hóa hai vị còn bảo vật khác ?"

 

Chân Nguyệt nhiều, chỉ chậm rãi lấy một củ nhân sâm, vốn bọc cẩn thận trong nhiều lớp vải lụa mềm. Khi lớp vải mở , lão đại phu thấy củ nhân sâm với những rễ chùm tua tủa, dày đặc, sống động như thật. Lão liền vội vàng vươn tay chạm , nhưng Chân Nguyệt phản ứng mau lẹ, nhanh chóng rụt tay về, nhắc nhở: "Lão đại phu, xin cẩn trọng một chút."

 

Lão đại phu dán chặt mắt củ nhân sâm quý giá, giọng khàn khàn: "Đây... đây quả thực là nhân sâm ?"

 

Chân Nguyệt khẽ gật đầu, đáp: " . Lão đại phu, xin xem xét giá trị của nó ? Nếu mức giá hợp lý, vật phẩm trân quý sẽ tìm đến . Bằng , đành tìm nơi khác mà bán ."

 

Lão đại phu hít sâu một , đáp: "Xin cho lão phu xem tuổi thọ của nó ." Lão cẩn trọng nhận lấy củ nhân sâm, dụng tâm quan sát kỹ lưỡng, cất lời: "Nhìn những rễ chùm dày đặc thế , củ ít nhất cũng trăm năm tuổi !" Vừa dứt lời, lão liền lấy một chiếc thước đo chuyên dụng, đặt củ nhân sâm lên bàn và cẩn trọng tiến hành đo đạc.

 

Sau khi đo đạc xong xuôi, lão đại phu nâng niu củ nhân sâm, cẩn thận đặt một chiếc hộp gấm tinh xảo, hai , cất lời: "Lão thể trả cho hai vị năm trăm lượng bạc trắng, hai vị thấy thế nào?"

 

Chân Nguyệt trầm ngâm chốc lát, ngẩng đầu : "Lão đại phu, thêm vài lượng nữa, tính cho tròn con . Cộng thêm hai trăm mười bốn lượng bạc lúc nãy, trả thêm sáu lượng nữa, tổng cộng là bảy trăm hai mươi lượng bạc, ? Nếu hàng , nhất định sẽ tìm đến ."

 

Lão đại phu suy tính một hồi, cuối cùng gật đầu đồng ý: "Được, cứ theo lời hai vị. Hai vị chờ một chút, tiệm thuốc nhất thời đủ bạc mặt, sai về nhà lấy thêm."

 

Chân Nguyệt cẩn thận cất nhân sâm túi, Kiều Triều chắn phía . Nàng hướng lão đại phu : "Ngài cứ mang ngân lượng đến , chúng mới trao nhân sâm cho ngài."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-317.html.]

Lão đại phu vuốt ngực, đáp: "Ta sẽ cho lấy ngay, hai vị vui lòng chờ đợi chốc lát. Ta cứ tưởng hai vị giao dịch. Xin hãy đợi một chút."

 

Bên ngoài, Kiều Đại Sơn và Kiều Trần thị vẫn đang chờ. Kiều Trần thị lo lắng hỏi: "Sao đại nhi tử cùng tức phụ trong lâu đến ? Chẳng lẽ biến cố gì?"

 

Kiều Đại Sơn ghé mắt , nhưng chẳng thấy gì. Chỉ thấy hai họ khuất trong: "Chắc là gì đáng ngại. Giữa thanh thiên bạch nhật, thể xảy chuyện gì ?"

 

Kiều Trần thị tiếp lời: "Không bán bao nhiêu tiền? Đêm qua cứ thấp thỏm chợp mắt."

 

Kiều Đại Sơn an ủi: "Đại nhi tử cùng tức phụ hẳn là vấn đề gì ."

 

Kiều Trần thị thở dài: "Ta chỉ thấy lo lắng mà thôi." Vừa lúc đó, Tiểu A Sơ giật khẽ cựa, nên bà ngừng , nhẹ nhàng vỗ về lưng cháu, sợ tiểu hài nhi tỉnh giấc.

 

Kiều Đại Sơn trầm ngâm: "Chúng đợi thêm chút nữa. Nếu như họ vẫn trở , sẽ xem."

 

Kiều Trần thị lắc đầu: "Không , sợ bọn phỉ đồ buôn bán , thà rằng chúng cùng ."

 

"Phải, lời nàng lý."

 

Hai đợi thêm một lúc nữa, thì Chân Nguyệt và Kiều Triều từ trong dược phòng bước , nhưng tay hề mang theo ngân lượng, trông giống thành giao dịch.

 

Ngân lượng lên đến hơn trăm lạng thì dẫu cũng cần một chiếc rương nhỏ để chứa đựng chứ?

 

Kiều Trần thị và Kiều Đại Sơn nghĩ thầm chắc hẳn giao dịch thành công, vội hỏi ngay khi họ yên vị xe: "Chẳng lẽ khách nhân ưng thuận?"

 

Kiều Triều lắc đầu: "Không, bán . Thưa phụ , mẫu , giờ đây tiện rõ chi tiết, chúng hãy rời , đó sẽ bàn bạc kỹ lưỡng."

 

"Được, cứ theo lời con." Kiều Đại Sơn và Kiều Trần thị cũng gặng hỏi thêm.

 

 

Loading...