Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 311

Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:23:47
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Họ chăm chú dõi mắt ngoài hang động, song dường như chẳng gì xuất hiện nơi cửa hang. Tuy , cả hai vẫn giữ tinh thần cảnh giác tột độ, dám lơ là dù chỉ một chút.

 

Chẳng mấy chốc, một đôi mắt sáng rực chợt lóe lên ngoài cửa hang, đó chính là một con sói đơn độc. May mắn , chỉ vỏn vẹn một con.

 

Kiều Triều cảm thấy căng thẳng, vội vã nắm lấy một khúc củi đang cháy dở, ném mạnh về phía con sói. Con sói thoáng lùi vài bước, song chẳng mấy chốc trở , tiếp tục chằm chằm về phía bọn họ. Song khi khúc củi rơi xuống đất, cũng vô tình chiếu sáng tình hình xung quanh.

 

Chân Nguyệt con sói vẫn canh chừng ngoài , tinh thần cả hai căng thẳng đến tột độ. Cứ tiếp tục cảnh giác như , e rằng chẳng lành.

 

Chân Nguyệt lặng lẽ giấu tay lưng, một tay khẽ mở . Bên ngoài, con sói bỗng dưng dựng lông, tựa như nó cảm nhận điều gì bất thường, đôi mắt cảnh giác quét tứ phía. Kiều Triều cũng cảm thấy điều khác lạ.

 

Điều mà Kiều Triều là xung quanh con sói, nhiều sợi dây mây bắt đầu khẽ cử động, dần dần bò về phía nó.

 

Một sợi dây mây bất ngờ chạm chân con sói, khiến nó giật nhảy dựng lên. Ngay đó, nó gào lên một tiếng vang động, lập tức đầu bỏ chạy thục mạng.

 

Kiều Triều ngẩn , hiểu chuyện gì xảy .

 

Kiều Triều trong lòng bất an, lo ngại còn dã thú hung hiểm hơn ẩn nấp chăng. Chiếc chùy ném đó mất ánh sáng, bốn bề chìm màn đêm thăm thẳm.

 

Chân Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng cơ thể và ném thêm vài khúc củi đống lửa. "Ngồi xuống , bầy sói rời xa."

 

Kiều Triều xuống, nhưng vẫn giữ cảnh giác. "Ta cảm giác như còn thứ gì khác vương vấn quanh đây. Con sói bỗng dưng bỏ chạy như ?"

 

Chân Nguyệt khẽ : "Ai ? E rằng là Vua Sói triệu tập nó trở về."

 

Kiều Triều: "... Có lẽ thế." Dẫu , trong lòng vẫn thầm tự hỏi, cớ thấy tiếng tru nào khác vọng ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-311.html.]

Chân Nguyệt kéo Kiều Triều xích gần, khẽ ngáp dài một tiếng vì mệt mỏi. Kiều Triều ôm nàng lòng, thủ thỉ: "Nàng cứ ngủ , sẽ canh giữ thêm một chốc."

 

Chân Nguyệt gật đầu, hiểu rằng vẫn còn lo lắng. "Ta ngủ một giấc ngắn sẽ canh giữ."

 

"Ừm."

 

Chân Nguyệt chợp mắt một canh giờ tỉnh dậy. Lúc Kiều Triều vẫn còn canh gác, bên ngoài yên tĩnh, dấu hiệu gì bất thường. Hắn dường như bớt căng thẳng hơn.

 

Kiều Triều thấy nàng tỉnh dậy, khẽ : "Trời còn sớm, nàng chợp mắt thêm đôi chút chăng?"

 

Chân Nguyệt lắc đầu, "Huynh nghỉ ngơi , để canh giữ. Nếu chuyện gì, sẽ gọi thức giấc."

 

Kiều Triều do dự, Chân Nguyệt thêm: "Nghỉ ngơi , e rằng nếu chuyện xảy lúc đó quá mệt mỏi ứng phó kịp thì bây giờ."

 

Kiều Triều: "... Ta thể ứng phó."

 

Chân Nguyệt bật : "Được, lắm, giỏi nhất, mau chợp mắt một lát ."

 

Mèo Dịch Truyện

"... Ừm."

 

Kiều Triều dựa lưng vách tường, nhanh chóng chìm giấc ngủ. Hắn quả thực quá đỗi mệt mỏi, nhất là vì tinh thần luôn căng thẳng suốt cả một ngày dài.

 

Chân Nguyệt canh gác cho đến khi trời tờ mờ sáng. Nàng dậy, bước ngoài cửa hang. Lúc trời vẫn còn tờ mờ sáng, khí lạnh se sắt. Chân Nguyệt xoa xoa đôi tay, cầm theo ống trúc tìm nguồn nước. Trên đường , nàng còn hái thêm một ít rau dại.

 

Khi Kiều Triều tỉnh dậy, thấy Chân Nguyệt , lập tức hoảng hốt và chạy ngoài. Vừa lúc đó, Chân Nguyệt trở về, tay mang theo ống nước vặn thấy dáng vẻ sốt ruột sợ hãi của Kiều Triều. Kiều Triều tức thì lao tới, ôm chầm lấy nàng. Chân Nguyệt thể rõ tiếng tim đập thình thịch trong lồng n.g.ự.c .

 

 

Loading...