Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 301

Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:23:36
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kiều Triều gật đầu trấn an: "Cứ nhận lời , nhưng thiến hai mươi con trong một ngày e rằng là quá sức. Chia vài ngày sẽ thỏa hơn."

 

Trần trang đầu nhanh chóng đồng ý: "Đó là lẽ dĩ nhiên, chẳng vấn đề gì."

 

Kiều Nhị thế liền hạ quyết tâm, nghĩ đến khoản tiền ba trăm văn thể thu về từ hai mươi con heo, liền cắn răng đồng ý: "Được, nhưng các ngươi chuẩn sẵn cồn i-ốt."

 

Trần trang đầu gật đầu: "Đó là vấn đề. Còn cần chuẩn gì nữa chăng?"

 

Kiều Nhị tiếp tục dặn dò: "Chuồng heo quét dọn sạch sẽ tinh tươm, nhất là tắm rửa cho lũ heo để chúng thanh sạch khi thiến. Những vật khác thì chẳng cần gì. Hôm nay còn kịp, ngày mai sẽ đến, ?"

 

"Được thôi, tuyệt vấn đề gì."

 

Sau khi Trần trang đầu rời , Kiều Nhị sang Kiều Triều, : "Đại ca, là ngày mai cùng ? À , ngày mai còn đưa rau quả đến các nhà nữa."

 

Chân Nguyệt liền : "Kiều Nhị, đừng chuyện gì cũng ỷ đại ca . Chính cũng nên tự rèn giũa. Ngày mai cứ để tam cùng . Trước đây hai các ngươi phối hợp ăn ý mà."

 

"Việc giao hàng ngày mai cứ để đại ca và cha ." Chân Nguyệt thu xếp thỏa sự, bởi Kiều Triều vốn dĩ ngày mai cũng ngoài bán tranh.

 

Kiều Nhị chỉ gãi đầu, đại tẩu thì đành tuân theo.

 

Sáng hôm , Kiều Nhị cùng Kiều Tam khởi hành, thiến năm con heo. Ngày tiếp theo thiến sáu con, cứ thế tiếp diễn ròng rã bốn ngày liền, việc đều diễn suôn sẻ như những .

 

Trong khi đó, Kiều Triều phụ trách chuyên chở thực phẩm đến các gia đình. Tại Tống gia, Tống Thiết Sinh thấy Kiều Triều liền khỏi ngạc nhiên, : "Kiều Đại , lâu chẳng thấy mặt ngươi. Nhị ngươi ?"

 

Kiều Triều đáp: "Nhị bận việc riêng, hôm nay tới giao thức ăn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-301.html.]

 

Tống Thiết Sinh gật đầu tỏ vẻ hiểu: "Thì , ngươi cứ đem thức ăn ."

 

Sau khi giao thức ăn cho Tống gia, Kiều Triều tiếp tục đến Hoàng phủ cùng Chung phủ. Sau đó, y ghé tiệm sách để bán tranh. Lần thơ, song tranh vẽ của Kiều Triều vẫn bán với giá khá cao, thu về mười tám lượng bạc trắng. Tuy nhiên, y cũng dùng một phần bạc để sắm giấy bút cùng một quyển sách, tốn kém chừng bảy, tám lượng bạc.

 

Rời khỏi tiệm sách, Kiều Triều cùng Kiều Đại Sơn ghé qua cửa hàng lương thực. Mặc dù giá lương thực vẫn còn đắt, chẳng hề dấu hiệu hạ nhiệt, nhưng Kiều Triều vẫn quyết định mua thêm ít đậu tương, bởi trong nhà đang thiếu hụt.

 

Sau đó, hai dừng chân tại quán mì ven đường để dùng bữa trưa. Trong lúc ăn, Kiều Triều lắng những câu chuyện của khách qua đường. Có đang bàn tán về tình hình ở Đỡ Châu, nơi cuộc phản loạn trấn áp, song cái giá trả vô cùng đắt đỏ. Nghe nơi đó trở thành nhân gian địa ngục, với thây đói khát la liệt khắp chốn.

 

"Nghe tình hình châu Nam An lân cận chẳng mấy , khắp nơi lưu dân đổ về phía ."

 

"Châu Nam An năm nay hạn hán nghiêm trọng, nửa đầu năm hầu như chẳng thu hoạch hoa màu nào. May mắn chúng nơi đây vẫn tạm yên , song chẳng hiểu vì giá lương thực vẫn cứ cao ngất."

 

"Phương Nam thiếu thốn lương thực, tất nhiên giá cả nơi chúng cũng ảnh hưởng ít nhiều. Dẫu nửa đầu năm nơi đây còn yên , song vẫn khó tránh khỏi việc chi viện cho phương Nam cùng biên giới. Nghe nơi biên thùy cuối cùng cũng thắng trận."

 

"Quả dễ dàng gì!"

 

Kiều Triều ăn xong bát mì, song vẫn an tọa lắng thêm tin tức. Kiều Đại Sơn thấy bèn hỏi: "Lão đại, con vẫn còn đây?"

 

Kiều Triều đáp: "Đợi một chút, con nghỉ ngơi chốc lát."

Mèo Dịch Truyện

 

"À, ."

 

Ngồi thêm một lúc mà chẳng ngóng thêm điều gì mới lạ, Kiều Triều cùng Kiều Đại Sơn rời . Về đến nhà, y kể những điều tai mắt thấy cho Chân Nguyệt .

 

 

Loading...