Kiều Triều đột nhiên nàng, ngữ khí kiên quyết: "Tóm , khỏi nhà, nhất cùng."
Chân Nguyệt chỉ đáp: "Ta rõ."
Hái gần đầy một sọt tía tô, Kiều Triều cõng sọt lưng, một tay kéo tay Chân Nguyệt, hai cùng con đường xuống chân núi. "Lúc trở về hề gặp nàng, nàng từ nơi nào lên ?"
Chân Nguyệt chỉ tay: "Bên , con đường bên đó tương đối gần hơn một chút."
Kiều Triều khẽ nhíu mày: " vẻ đường đó khá vắng vẻ và nguy hiểm."
Chân Nguyệt mỉm : "Cũng đến nỗi ."
Sau khi về đến nhà, Kiều Triều để Chân Nguyệt trong mới vác sọt tía tô chỗ đất trồng rau, nơi Chu gia đang chờ. Tía tô hái sáu cân, mỗi cân giá năm văn tiền, tổng cộng là ba mươi văn. Bởi đây là tía tô mọc hoang, tự tay gieo trồng, nên giá bán quá đắt.
Cả buổi sáng, cuối cùng Kiều Nhị và cũng chuẩn xong xuôi hết thảy rau củ cho Chu gia, chất đầy lên xe ngựa nhận bạc khi về nhà.
Trong nhà, Trịnh nương tử xong bữa ăn. Kiều Nhị rửa tay xong, thấy Chân Nguyệt bước từ trong phòng, liền hỏi: "Đại tẩu, chỗ củ cải ngoài nhổ sạch . Miếng đất đó trồng thêm gì nữa ?"
Chân Nguyệt trầm ngâm một lát đáp: "Vậy thì cứ tiếp tục trồng củ cải."
Kiều Nhị : "Được thôi, nãy phụ trách thu mua của Chu gia dặn về hỏi ý kiến thiếu gia nhà họ về chuyện hạt giống trị giá mười lạng bạc mỗi bao."
Chân Nguyệt gật đầu: "Ta . Trong hai ngày tới, sẽ chuẩn sẵn hạt giống cho . Nếu bọn họ đồng ý thì cứ đem qua cho họ."
"Dạ, ."
Sau một tháng, căn nhà núi Háo Tử Sơn dựng nên, cùng với chuồng heo và chuồng gà cũng xây cất xong xuôi. Kiều Trần thị dẫn Kiều Nhị và Tiền thị chợ để mua heo con, gà và vịt. Họ mua tổng cộng mười hai đầu heo con, mười mấy con gà, con vịt, tất cả chất đầy xe lừa mà mang về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-297.html.]
Hồ lão đại và Hồ lão nhị cũng tới an cư tại Háo Tử Sơn, chuyên tâm chăm sóc việc chăn nuôi heo cùng gà vịt. Tuy nhiên, Kiều gia vẫn giữ một vài con gà tại gia để thực phẩm, còn những đàn heo và gà Háo Tử Sơn, Chân Nguyệt dự định sẽ nuôi dưỡng, chờ ngày xuất bán.
Khi Kiều Nhị dùng tiểu đao thiến những con heo con, Hồ lão đại cùng Hồ lão nhị đều căng thẳng theo dõi, ánh mắt cả hai Kiều Nhị tràn đầy vẻ kính nể xen lẫn e sợ.
"Vài ngày tới, các ngươi nhất định chăm sóc chúng thật kỹ. Nếu phát hiện dấu hiệu bệnh tật, lập tức báo cho chúng ," Kiều Nhị dặn dò.
"Vâng, bọn nhất định sẽ chăm sóc chúng thật ," Hồ lão đại và Hồ lão nhị đồng thanh đáp lời.
"Phụ mỗi ngày đều sẽ lên đây xem xét. Có vấn đề gì, các ngươi cứ hỏi ông ," Kiều Nhị tiếp tục nhắc nhở.
"Đã rõ."
Tin tức về việc Hồ lão đại và Hồ lão nhị giúp Kiều gia chăn nuôi heo và gà vịt nhanh chóng lan truyền khắp thôn.
"Trước là Trịnh nương tử, nay đến lượt hai Hồ gia. Chẳng khi nào mới tới lượt đây?"
Mèo Dịch Truyện
"Nếu đến lượt , tiên kết giao với Kiều gia . Hễ rảnh rỗi là gốc cây đa. Tiền thị thỉnh thoảng cũng đó hàn huyên cùng ."
"Kết với Tiền thị nào tác dụng gì? Điều cốt yếu là cận với Chân thị."
"Cũng đúng. Hồ gia chẳng mối giao hảo với Trần thẩm, chứ hẳn là Chân thị ?"
"Dù là ai nữa thì cũng quan hệ với ít nhất một trong nhà họ Kiều. Chỉ cần đừng kết oán gây thù với Chân thị là . Chớ nên giống như Mã thị, bà Trương bà Tiền."
" , đúng , lý lẽ quả là chí lý!"
Vì thế, thỉnh thoảng tìm đến Tiền thị để trò chuyện, hoặc ghé thăm Kiều Trần thị. Họ cũng đôi khi hỏi Chân Nguyệt cùng , nhưng Chân Nguyệt hiếm khi bước chân khỏi nhà. Thời tiết nóng bức, nên nàng thích ở nhà hơn vì cảm thấy thoải mái hơn việc bên ngoài nhiều.