Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:23:22
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chân Nguyệt trầm ngâm đôi chút, đoạn : "Xây một tòa phủ lớn tốn ít ngân lượng, để dành tiền phòng ngừa bất trắc. Tuy nhiên, nếu chỉ dựng một căn nhà tầm thường, với hơn trăm lượng bạc thì thể đủ, nhưng vật liệu xây cất ắt hẳn chỉ thuộc hạng xoàng xĩnh."

 

Nàng đếm tiền cẩn thận cất hòm gỗ, đó giấu hầm gầm giường, lấy gạch che đậy kỹ lưỡng, đặt thêm một chiếc hòm khác lên .

 

Mặc dù hơn trăm lượng bạc tuy khoản tiền nhỏ nhặt, nhưng cả Chân Nguyệt và Kiều Triều đều cảm thấy vẫn còn thiếu thốn. Nằm giường, Kiều Triều trở , khẽ với Chân Nguyệt: "Hôm nay huyện thành, thấy đường nhiều kẻ hành khất hơn, thậm chí còn đem nữ nhi mà bán ."

 

Chân Nguyệt khẽ nhíu mày: "Tình cảnh đến nông nỗi ?" Nàng cảm thấy trong thôn vẫn còn tương đối thỏa.

 

Kiều Triều gật đầu: "Ở đây đều điền sản để canh tác, dù mưa gió chút bất thuận, song lương thực vẫn khá định. Trưởng thôn cũng nhắc nhở chớ nên bán tháo lương thực, nhờ cuộc sống nơi thôn xóm vẫn tạm duy trì ."

 

"Dù thiếu ăn đôi chút, nhưng hẳn sẽ đến mức c.h.ế.t đói. Trong núi rừng vẫn còn thứ thể kiếm mà ăn. ở huyện thành, nhiều nhà chỉ một căn phòng nhỏ, họ chủ yếu sống nhờ công kiếm sống. Giờ lương thực tăng vọt giá cả, so với chúng , cuộc sống của họ còn cơ cực hơn chúng nhiều phần." Kiều Triều phân tích.

 

Ngoài việc bán tranh, Kiều Triều cũng thường xuyên nhiều nơi để tìm hiểu tình hình, ngóng từ các bản cáo thị. Hắn rằng biên cương vẫn còn loạn lạc, hơn nữa e rằng khó lòng chấm dứt sớm sủa.

 

Chân Nguyệt trầm ngâm một lúc hỏi: "Triều đình ban bố chính sách cứu trợ nào chăng?"

 

Kiều Triều lắc đầu: "Hiện tại dường như chẳng gì đáng kể. Binh đao nơi biên ải vẫn là trọng sự quốc gia."

 

Chân Nguyệt nhớ : "Ta vài nơi gánh chịu thiên tai, rõ tình hình giờ ?"

 

Kiều Triều khẽ nhíu mày: "Không hề thấy tin tức gì. Thật chẳng tình hình rốt cuộc thế nào."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-287.html.]

Hai . Trong lòng Chân Nguyệt chợt dâng lên nỗi bất an khôn tả: "Sao dự cảm chẳng lành thế ?"

 

Kiều Triều cũng khẽ thở dài, cảm giác chẳng lành vẫn lởn vởn trong lòng: "Ta cũng cảm giác lắm."

 

Lúc , tại một ngôi làng nhỏ cách xa hàng ngàn dặm, một nhóm nam nhân đang tụ tập với . Một trong đó : "Đại ca, tiểu thấy triều đình chẳng còn cho bách tính một con đường sống nữa . Đại ca, là chúng ... dấy binh khởi nghĩa?"

 

Kẻ râu quai nón bên cạnh, khi uống một ngụm nước, liền quăng chén xuống đất cái "choang!". "Nghe ngóng xem còn ai theo khởi sự chăng, chi bằng chúng cứ xông thẳng mà cướp bóc! Hoàng đế già nua nào màng đến phận bách tính chúng !"

 

Mèo Dịch Truyện

"Vâng lệnh!"

 

Chẳng mấy chốc, một toán xuất hiện bên ngoài huyện thành khi đêm về khuya. Lính canh gác cổng thành đang co ro trong góc, cơn buồn ngủ vây lấy. Vừa kịp mở mắt , đầu của tên lính gác lìa khỏi cổ!

 

Chưa đầy một khắc, tiếng hô hoán kinh hoàng chợt vang lên: "Có quân địch tập kích!" Lập tức, bộ huyện thành rơi cảnh hỗn loạn tột độ.

 

Vào lúc , cả nhà Kiều gia vẫn còn chìm trong giấc nồng, nào cách đó ngàn dặm, huyện thành chìm trong biển lửa chiến loạn, bao đang hoảng loạn tìm đường tháo chạy.

 

Bình minh hôm , Chân Nguyệt sai Kiều Đại Sơn đào hết khoai tây trong vườn lên. Ai ngờ, mảnh đất tuy nhỏ cho một sọt đầy ắp những củ khoai tây tươi .

 

"Vật ... quả thật kỳ diệu !" Kiều Đại Sơn xúc động đến vành mắt ửng hồng. Bao năm gắn bó với đồng ruộng, ông quá đỗi thấu hiểu sự sinh trưởng của các loại lương thực. Dẫu cho vụ lúa nhà ông năm nay bội thu, song ông vẫn cho rằng đó là nhờ công chăm sóc cẩn thận, nào bón phân, nào bắt ốc, đủ việc tỉ mẩn.

 

Thế mà khoai tây , Chân Nguyệt nương tử dường như chẳng mấy bận tâm, mà từ những mầm nhỏ cho vô vàn củ quả như thế.

 

 

Loading...