Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 276
Cập nhật lúc: 2025-09-25 08:22:36
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế là liền tìm đến Kiều Nhị để dò hỏi về việc thiến heo: "Sau nếu nuôi heo, liệu thể nhờ ngươi tay thiến giúp chăng?"
"Đương nhiên là , nhưng , việc thiến heo thể miễn phí . Mỗi con heo sẽ thu mười lăm văn tiền công. Nếu chẳng may heo c.h.ế.t , sẽ chịu trách nhiệm, nhưng ngươi cũng chẳng cần trả mười lăm văn đó nữa."
"Cái gì? Nếu heo c.h.ế.t mà ngươi chịu trách nhiệm ư? Vậy thì ."
Kiều Nhị thẳng thắn đáp : "Nếu ngươi gánh chịu trách nhiệm thì thà thiến nữa. Đây vốn là quyết định của chính ngươi, ép buộc ngươi chứ. Mà thật , đến tận bây giờ tay nghề của vẫn còn , từng con heo nào c.h.ế.t khi thiến cả, chỉ là lượng heo từng còn ít nên gặp trường hợp xui rủi đó thôi."
Liền chấp thuận điều kiện của Kiều Nhị, song cũng kẻ còn đang do dự chần chừ. Tuy nhiên, Kiều Nhị cũng chẳng mấy bận tâm đến những kẻ đó.
Đêm hôm , Kiều Nhị giường tâm sự cùng Tiền thị: "Ta nghĩ thời gian sắp tới sẽ thêm ít nhờ tay thiến heo, ắt hẳn thể kiếm thêm chút tiền bạc nữa."
Tiền thị chút lo lắng: " còn lo việc giao đồ ăn, nếu kiêm thêm cả việc thiến heo nữa thì e là kham nổi ?"
Kiều Nhị vội trấn an: "Nếu thực sự quá bận rộn, thì tam thể giao đồ ăn , dạo gần đây nó việc cũng khá . Hoặc cũng thể để cha cùng ."
Tiền thị khẽ gật đầu: "Vậy cũng ."
Khi Kiều Triều trở về nhà, tin gia đình bán hai con heo, thu về mười tám lượng bạc, liền lộ rõ vẻ vui mừng. Trên tay lúc còn mang về hai con thỏ săn .
"Nàng ngày chẳng từng thỏ lớn nhanh mà còn sinh sôi nảy nở mau chóng ? Ta bắt hai con thỏ, một đực một cái, bắt về nuôi thử xem ." Kiều Triều thả hai con thỏ chuồng gà cũ kỹ.
Chân Nguyệt gật đầu, "Chẳng sai chút nào, thỏ sinh sản quả thực cực kỳ nhanh chóng."
Kiều Triều thêm lời, "Lần ngoài săn thêm dăm ba con nữa, để nuôi để bán lấy tiền."
Chân Nguyệt đáp, "Phải , vất vả ."
Kiều Triều uống cạn một ngụm nước, đó tới bên Chân Nguyệt an tọa, "Nếu vất vả, chẳng chịu giúp xoa bóp?"
Chân Nguyệt liếc xéo , quả là to gan lớn mật, dám bảo xoa bóp cho . Nàng ôm Tiểu A Sơ lòng, đặt đôi chân bé xinh của nhi tử lên tấm lưng , "Nhi tử, giúp phụ giẫm lưng ."
Tức thì, Tiểu A Sơ với đôi chân bé tí tẹo bắt đầu nhảy nhót giẫm mạnh lên tấm lưng của Kiều Triều. Thật chẳng ngờ, dù đôi chân nhỏ nhưng ẩn chứa sức lực nhỏ, khiến Kiều Triều cảm thấy vô cùng khoan khoái.
Tuy nhiên, chẳng bao lâu, đôi chân bé bỏng cũng dần yếu sức. Chân Nguyệt đặt con xuống và , "Tối nay sẽ giẫm cho ."
Kiều Triều lòng thoáng chút ngờ vực, nhưng đành nín lặng.
Đến tối, khi Tiểu A Sơ chìm giấc ngủ say nồng, Chân Nguyệt sang Kiều Triều, tắm rửa xong, đang bước phòng. Nàng cất lời, "Nằm xuống ."
Kiều Triều trong lòng vẫn còn nghi hoặc, nhưng vẫn úp sấp giường, "Nàng định xoa bóp cho ?"
Chân Nguyệt đáp, "Không, là giẫm."
"À, ."
Chân Nguyệt lên, một chân đặt lên tấm lưng và bắt đầu giẫm mạnh. "Ưm... Hừ-." Kiều Triều chẳng thể kiềm nén tiếng rên khe khẽ thoát vì khoan khoái tột độ.
Chân Nguyệt thấy thế, liền đá nhẹ một cái, "Im lặng! Chẳng lẽ đánh thức nhi tử ? Với , kêu... dâm đãng đến ?"
Kiều Triều tròn xoe mắt, đầu nàng, "Cái gì? Ta..." Lời định nghẹn ứ nơi cổ họng, chẳng phản bác điều chi.
Chân Nguyệt khẽ nhướng mày, "Ai rên rỉ như ư?"
Kiều Triều vội vã nắm lấy chân nàng, "Để thử xoa bóp cho nàng, xem nàng kêu la gì ." Dứt lời, ấn mạnh một huyệt đạo ở lòng bàn chân nàng.
Chân Nguyệt giật nảy , bật phắt dậy, "Hừ-!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-276.html.]
Kiều Triều khẽ nhướng mày, tiếp tục ấn xuống. Chân Nguyệt cố gắng nhịn, nhưng bàn chân nàng khẽ giật giật, "Đừng ấn nữa!"
Kiều Triều bỗng lóe lên một ý niệm, liền bắt đầu cào nhẹ lòng bàn chân nàng. "Ha ha ha ha! Ha ha ha ha!" Chân Nguyệt chẳng thể nhịn nổi, bật tiếng khúc khích, nhưng vội vàng lấy tay che miệng, khẽ nhỏ, "Đừng cào nữa, ngứa đến phát điên!"
Kiều Triều lớn hả hê, "Nàng xem, nàng cũng khác gì chứ."
Chân Nguyệt khẽ bĩu môi, "Hừ, chẳng giống chút nào. Mà , buông chân mau!"
Bấy giờ Kiều Triều mới chợt nhận tay vẫn đang siết chặt bàn chân của Chân Nguyệt. Hắn cúi đầu xuống, bỗng phát hiện đôi chân nàng quả thực tuyệt mỹ phi thường.
Kiều Triều chẳng kìm lòng nổi, khẽ vuốt ve nhẹ nhàng chân của Chân Nguyệt. Nàng tức thì nổi da gà khắp , vội dùng sức rút chân về, "Huynh ? Lẽ nào là tên biến thái?"
Kiều Triều thấy ngượng ngùng, khẽ gãi mũi, "Bàn chân nàng quả thật xinh vô ngần."
Chân Nguyệt rụt chân trong chăn, giấu kín , "Kiều Đại, quả là tên biến thái! Ngủ , đừng càn nữa!" Nàng nghiêng sang một bên, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ Kiều Đại là một kẻ biến thái ưa thích bàn chân nữ giới?
Kiều Triều cũng vội vàng xuống, nhưng vẫn quên nài nỉ nàng, "Nàng giúp giẫm lưng thêm chút nữa thôi."
Bất chợt, một ý niệm nảy sinh trong đầu , cảm giác chân nàng giẫm lên thể thật dễ chịu bao, nếu như... nàng cởi bỏ hết xiêm y thì sẽ thế nào đây?
Ngay khoảnh khắc , Kiều Triều vội vàng che mũi ... Chân Nguyệt đầu thấy, tức thì sinh nghi, một chân đá mạnh khiến suýt rơi khỏi giường, "Huynh đang nghĩ chuyện gì đen tối hả? Chẳng lẽ nếm nhiều vị hoàng liên ư?"
Kiều Triều loạng choạng ngã nghiêng, chân suýt tuột khỏi mép giường, liền vội vàng bò trở gần nàng, "Chẳng hề , chẳng hề ! Mau ngủ thôi!"
Chân Nguyệt liếc xéo , vẻ ghét bỏ hiện rõ: "Kiều Đại, tay tịnh ? Vừa còn chạm chân ."
Kiều Triều: ...
Rốt cuộc, đành lòng rời khỏi giường, bước ngoài tịnh thủ.
Ở gian phòng bên, Kiều Nhị cùng Tiền thị đang thủ thỉ. Tiếng khúc khích từ phòng Kiều Triều bất chợt vọng tới, nhưng chỉ chốc lát, tiếng liền tắt lịm. Tiền thị mở mắt, : "Đại ca và đại tẩu trông vẻ thật hòa thuận, vui vẻ."
Kiều Nhị đáp: "Ừ, tình cảm của họ lắm, chắc hai đang đùa giỡn với thôi."
Tiền thị liếc Kiều Nhị: "Thiếp và chẳng lẽ tình cảm đầm ấm ?"
Kiều Nhị ôm chặt nàng: "Tất nhiên là . Nương tử , ngày mai chúng rảnh rỗi, chi bằng cùng ... sinh thêm một tiểu oa nhi nữa." Vừa dứt lời, liền nhào tới.
Mèo Dịch Truyện
Tiền thị thẹn thùng đẩy : "Vô !"
lúc , Kiều Triều ngoài cửa, vặn chút động tĩnh từ phòng Kiều Nhị và Tiền thị. Khi phòng, thấy Chân Nguyệt nghiêng , lưng xoay về phía , trong lòng chợt nảy sinh suy nghĩ về lời từ gian phòng bên cạnh.
Liếc tiểu nhi đang ngủ say nơi góc giường, Kiều Triều đột nhiên : "Đợi nhi tử lớn thêm chút nữa, chúng sẽ cho nó ngủ riêng."
Chân Nguyệt đầu , thắc mắc hiểu chuyện : "Nó đợi vài năm nữa mới trưởng thành."
Kiều Triều đáp: "Ừ, đúng ."
Hắn tiếp tục: "Hay là ngày mai để nó ngủ cùng nương?"
Chân Nguyệt đầy nghi ngờ: "Huynh ý đồ gì đây?"
Ánh mắt Kiều Triều khẽ d.a.o động: "Không gì. Ta chỉ thấy chiếc giường vẻ chật hẹp."
Chân Nguyệt quanh một lượt đáp: "Ừ, đúng là nhỏ thật. Sau khi xây nhà lớn hơn thì sẽ rộng rãi hơn." bao giờ mới thể xây căn phòng lớn như thế, một trăm lượng bạc vẫn ...
Đâu nông phu bình thường nào sẵn một trăm lượng bạc? Rõ ràng là kẻ bề đang ép những nông dân nghèo khó như bọn họ nhập ngũ.