Kiều Triều đặt chân sân trông thấy Chân Nguyệt. Nàng động, chỉ khẽ liếc y một cái tiếp tục công việc lựa ốc. Kiều Triều thoáng thấy ngượng, khẽ ho khan một tiếng: "Khụ khụ, về đây." Y tiến đến gần nàng, đoạn từ trong áo lót móc một cây trâm bạc, đưa tới mặt: "Này, tặng nàng."
Chân Nguyệt vẫn chỉ thoáng qua Kiều Triều, chuyên tâm lựa ốc, khiến y càng thêm phần ngượng nghịu. "Chiếc trâm tốn hai lượng bạc mới mua đấy. À , còn mang về cho nàng một món ngon tuyệt, , ngọt lắm." Kiều Triều lấy khối đường mía đỏ , liếc xung quanh khẽ hạ giọng: "Ta chỉ mua một khối thôi, nàng mau dùng ."
Chân Nguyệt bèn dừng tay, ngước mắt qua, chậm rãi cầm lấy khối đường mía gói trong lớp giấy dầu, khẽ nhíu mày hỏi: "Huynh mua thứ ở chốn nào ?"
Kiều Triều thấy nàng vẻ lấy hứng thú, liền đáp: "Ta mua ở một cửa tiệm nhỏ, giá phần đắt đỏ, một trăm văn tiền mới ngần ."
Chân Nguyệt bẻ một miếng nhỏ cho miệng, quả nhiên là đường mía thật.
Kiều Triều hỏi: "Thấy ngọt ? Nàng mau dùng , chớ để ai trông thấy."
Chân Nguyệt đưa khối đường cho Kiều Triều, dặn dò: "Huynh mang thứ cất chiếc hũ đậy kín trong bếp. Đây là đường, nên dùng gia vị cho món ăn. Lần tới nếu thấy, hãy mua thêm vài khối."
Mèo Dịch Truyện
Kiều Triều lấy ngạc nhiên: "Nàng dùng ?"
Chân Nguyệt đáp: "Để dùng khi nấu nướng thì hơn nhiều."
Kiều Triều đành đáp: "Được , sẽ mua thêm." Dứt lời, y dậy định mang đường bếp thì Chân Nguyệt bỗng gọi : "Khoan ." Nàng đưa tay về phía y.
Kiều Triều hiểu ý, mỉm đưa cây trâm cho nàng: "Đây là tỉ mẩn chọn lựa cho riêng nàng đấy."
Chân Nguyệt nhận lấy chiếc trâm, liền cắm lên mái tóc. "Huynh dùng bữa ?" nàng hỏi.
Kiều Triều ôm bụng đáp: "Chưa dùng, vội về nhà nên kịp lo liệu."
Chân Nguyệt dậy, cất tiếng: "Huynh nhóm lửa , sẽ xào cơm cho ."
"Được." Kiều Triều lập tức theo nàng bếp, thầm nghĩ lẽ nàng nguôi giận y . Y vội vàng lấy tiền bán tranh đưa cho nàng: "Đây, tiền bán tranh, nàng hãy cầm lấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-245.html.]
Chân Nguyệt nhận tiền, cất chỗ riêng bếp xào cơm cho y, nấu thêm một nồi canh.
Khi Kiều Đại Sơn và thức giấc, Kiều Triều đang trong bếp, ăn uống ngon lành. Kiều Nhị bước bếp, trông thấy đại ca đang dùng gì đó, thấy trong rổ thêm vài món đồ, liền đoán ngay là đại ca mua về.
"Đại ca, trở về ư?"
Kiều Triều đáp: "Ừ. Lát nữa sẽ cùng ruộng."
Kiều Nhị : "Đại ca cứ nghỉ ngơi , chúng sẽ ruộng việc ."
"Ừm."
Kiều Đại Sơn cùng mang theo nước uống, thẳng bước ruộng. Cũng trong lúc , Trịnh nương tử tới Kiều gia, ngỏ ý hỏi Chân Nguyệt xem công việc gì cần giúp đỡ .
Chân Nguyệt dặn dò: "Ngươi hãy gian bếp, ở đó một rổ dưa leo, rửa sạch đun nước sôi chần qua một chút. Sau đó dùng d.a.o tre khía nhẹ vỏ dưa, đem phơi ở giếng nước, dùng đá đè lên." Đây chính là cách nàng sửa soạn món vỏ dưa muối.
"Được." Trịnh nương tử đáp lời.
Sau khi Trịnh nương tử thành công việc, Chân Nguyệt hỏi nàng liệu may vá xiêm y . Trước đó, Kiều Trần thị chuẩn vải vóc để may đồ cho lũ trẻ, nhưng vẫn kịp tất. Trịnh nương tử tất nhiên là thạo việc may vá, nên Chân Nguyệt giao phó việc may quần áo cho nàng giúp.
Kiều Triều khi nghỉ ngơi chừng nửa canh giờ cũng khởi hành ruộng. Cả gia đình Kiều gia đều đang tất bật việc đồng, những hộ dân lân cận cũng bận rộn kém. Thế nhưng, ai nấy đều dễ dàng nhận thấy những luống rau nhà Kiều gia trông tươi hơn hẳn so với nhà .
"Những cây rau nhà họ quả thực xanh lạ thường, thấy họ bỏ đất nào là vỏ trứng gà, nào là hoa quả hỏng, chẳng rõ để gì."
"Chắc hẳn đó là bí quyết giúp rau màu nhà họ phát triển vượt trội. Sau , chúng cũng nên thử gom vỏ trứng và trái cây hư để bón đất xem ."
"Ta cũng nghĩ đó là một ý ."