Hướng đồ tể đáp: "Có, để lấy ngay."
Kiều Triều và Kiều Nhị bước chuồng heo xem xét đàn heo. Hướng An chỉ hai con trong chuồng: "Hôm nay sẽ hoạn hai con ."
Kiều Nhị gật đầu: "Được thôi, nhưng cần quý vị giữ chặt heo giúp ."
Mèo Dịch Truyện
"Chẳng thành vấn đề."
Chẳng bao lâu, Hướng đồ tể mang cồn i-ốt . Kiều Nhị liền bắt đầu mài bén lưỡi dao. Hành nghề , lưỡi d.a.o luôn sắc như cắt.
Văn thị, thê tử của Hướng đồ tể, khẽ khàng hỏi phu quân: "Liệu thỏa ?"
Hướng đồ tể trấn an: "Nhà họ hoạn qua ít heo , chắc chắn thành vấn đề."
Văn thị ngạc nhiên: "Mấy con? Thật nhiều đến ư?"
"Phải, hỏi han kỹ lưỡng ."
Kiều Nhị chuẩn xong d.a.o và kim chỉ, : "Hướng đồ tể, hãy bắt lấy hai con heo cần hoạn. Chúng sẽ tiến hành công việc ở góc chuồng , tránh để những con heo khác trông thấy."
"Hiểu ." Hướng đồ tể nhanh chóng bắt heo, trong khi Kiều Triều và phụ Hướng đồ tể giúp giữ chặt. Kiều Triều thậm chí còn che mắt heo để nó trông thấy gì.
Văn thị dám , cũng dặn hài tử nhà xem. Mẫu Hướng đồ tể thì gan hơn, gần quan sát kỹ càng quá trình.
Kiều Nhị quen tay, một nhát d.a.o dứt khoát, khâu miệng vết thương. Dù heo kêu lên một tiếng nhưng nhanh đó trở nên yên .
Chưa đầy mười phút, con heo đầu tiên hoạn xong.
Kiều Nhị dặn dò bọn họ thả con heo chuồng: "Mấy ngày tới cần chăm sóc nó cẩn thận, thi thoảng xem xét miệng vết thương rỉ m.á.u . Nếu thấy heo khỏe, thể mời đại phu. Nhớ sát cồn i-ốt miệng vết thương ba một ngày. Chỉ cần miệng vết thương khép thì heo sẽ khỏe mạnh trở ."
Hướng đồ tể gật đầu: "Chẳng thành vấn đề."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-223.html.]
Kiều Nhị tiếp: "Vậy chúng tiếp con thứ hai thôi."
Công việc diễn nhanh chóng, con heo thứ hai cũng hoạn xong chỉ trong vòng nửa giờ đồng hồ. Kiều Nhị nhận ba mươi văn tiền. Hướng gia còn ý mời hai vị ở dùng bữa.
Kiều Triều từ chối: "Chẳng cần , trong nhà chúng còn nhiều việc lo, khác chúng sẽ ghé thăm."
Kiều Nhị cũng đồng tình: "Phải đó, . Nếu heo bất kỳ vấn đề gì, quý gia cứ tìm đến ."
Hướng đồ tể tiễn hai cửa: "Đa tạ hai vị, quả là vất vả ."
Trên đường về, Mẫu Hướng đồ tể chợt nhớ : "Ôi chao, củ cải nhà họ cho ăn ngon đến lạ lùng! Nếu sớm điều , hỏi xem liệu họ còn củ nào . Ta thể bỏ tiền mua, củ cải muối cũng ngon tuyệt."
Hướng đồ tể đáp: "Lần nhi tử sẽ hỏi thử. Nghe nhà họ dạo gần đây kiếm ít tiền nhờ việc trồng rau mà bán."
"Thảo nào mà gia cảnh nhanh chóng thịnh vượng đến . Củ cải của họ còn ngon ngọt hơn cả nhân sâm thượng hạng!"
Trong khi đó, Kiều Triều cùng Kiều Nhị về đến nhà. Kiều Nhị định đưa khoản tiền kiếm cho Chân Nguyệt, bởi lẽ từ đến nay, tiền chúng kiếm đều qua tay Chân Nguyệt phân chia giao cho Kiều Trần thị quản giữ.
Chân Nguyệt khẽ từ chối: "Đây là tiền do tự tay kiếm , cứ giữ lấy. Nếu , thể trích chút ít của hiếu kính dâng lên phụ mẫu."
Kiều Nhị , phần ngượng ngùng: "Hôm nay đại ca sức giúp mà."
Kiều Triều mỉm : "Chẳng cần đưa , hẳn sẽ tự ."
Cuối cùng, Kiều Nhị vẫn đưa cho Kiều Trần thị mười văn tiền để hiếu kính song , còn hai mươi văn thì giữ cho .
Tiền thị cầm hai mươi văn tiền Kiều Nhị đưa, nét mặt vui vẻ hẳn lên, bèn cất lời: "Nếu ai nấy cũng nhờ thiến heo, mỗi con mười lăm văn, nếu thiến đến một ngàn con thì thể kiếm về mười mấy lượng bạc đó!"
Kiều Nhị xong, chút bận lòng: "Heo nhiều đến thế, e rằng khó bề kham nổi mất."