Chân Nguyệt : "Mười lăm văn cũng ."
Chân Dương thị liền chen : "Thông gia , bỏ mười lăm văn mà nhận món đồ giá trị hơn thế, quả thật quá hời mà!"
Chân Nguyệt nhanh chóng gật đầu đồng tình: " thế, đảm bảo ngon miệng, bổ dưỡng, còn rẻ nữa chứ!"
Tiền Giang thị ngần ngại cũng rút mười lăm văn, : " nhà chỉ một cô con dâu thôi..."
Chân Nguyệt đáp: " còn các con rể nữa mà, cũng đáp lễ chứ! Ít nhất mười lăm văn thì mới đổi thứ ."
Chân Dương thị tiếp lời: " thế, đúng thế, cứ theo nữ nhi của ."
Cuối cùng, Tiền Giang thị đau lòng rút mười lăm văn tiền. Chân Nguyệt cầm tiền, trấn an hai : "Cứ yên tâm chờ đợi. Đến mồng hai, chúng ắt sẽ mang về những món hảo hạng."
Chân Dương thị phấn khởi : "Được, nhất định đó nhé!"
Chân Nguyệt mỉm : "Cứ yên tâm, đảm bảo sẽ khiến hai hài lòng, thậm chí tấm tắc khen ngợi!"
Không lâu , Chân Dương thị và Tiền Giang thị về, khi còn Kiều Trần thị cắt tặng một khúc lạp xưởng nhỏ. Nhìn thấy lạp xưởng trong giỏ quà, cả hai cảm thấy tiền bỏ cũng đáng, và bắt đầu mong chờ dịp mồng hai Tết để nhận quà.
Sau khi rời , Tiền thị lo lắng : "Đại tẩu, đến lúc đó chúng lấy gì để mang về nhà ngoại đây?"
Chân Nguyệt nhẹ nhàng bế Tiểu A Sơ trở , : "Vậy cứ lấy những món ngon trong nhà mang sang, chẳng tiện cả đôi đường ?"
Tiền thị kinh ngạc: "Sao cơ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-165.html.]
Chân Nguyệt nhẹ nhàng gõ bàn tay nhỏ của Tiểu A Sơ vì bé cứ níu lấy y phục của nàng: "Các món ăn trong nhà quý giá bao, một hai cân cũng giá đến mười mấy văn tiền ." Dù Chân Dương thị và Tiền Giang thị đưa thêm tiền, thì ngày mồng hai Tết về nhà ngoại cũng là lúc nàng định chuẩn quà cáp.
Tiền thị đập đùi: " ! Sao quên mất? Đồ ăn nhà chúng giống nhà khác. Vậy cứ quyết định như thế . Đại tẩu, ngoài đồ ăn thì còn mang theo gì nữa?"
Chân Nguyệt đáp: "Muội hỏi nương xem, nương là chuẩn , am tường lắm những chuyện ."
Mèo Dịch Truyện
Kiều Trần thị suy nghĩ : "Đến lúc đó chuẩn mấy quả trứng gà, thêm ít thịt khô nữa. Trong nhà vẫn còn nhiều thịt khô. Mang theo một chút tiền nữa."
Chân Nguyệt lắc đầu: "Tiền bạc thì cần. Chúng chỉ dùng một bữa trở về. Thịt khô thể mang chút ít, nhưng cũng đừng nên mang nhiều." Dù thì họ cũng cần để phần ăn.
Không cần như , lúc nào cũng lo tỏ hào phóng, mang theo hết những thứ . Trước đây, Kiều gia nghèo khó, mỗi khi thăm thường lo sợ xem thường, nên đành dốc hết những vật phẩm quý giá trong nhà mà mang . Nay, Chân Nguyệt chẳng bận tâm những lời đánh giá của ngoài nữa.
Kiều Triều thấy Tiểu A Sơ cứ níu lấy y phục Chân Nguyệt, nhỏ giọng nhắc: "Có con bé đói bụng ?"
Chân Nguyệt nghĩ cũng thể, bèn ôm con về phòng. Qua thêm hai tháng nữa, nàng tiếp tục cho con b.ú nữa vì thấy bất tiện. Đến lúc đó thì sẽ cho con ăn cháo hoặc mua sữa dê, sữa bò mà thế.
Buổi trưa ăn xong, cả nhà bắt đầu bận rộn với công việc. Kiều Nhị vẫn ở trong bếp, đun hết nồi nước ấm đến nồi khác. Mọi trong nhà đều cần tắm rửa. Đầu tiên là ba tiểu nha đầu tắm sạch sẽ, mỗi bé cần ít nhất hai xô nước, đường Kiều Trần thị và Tiền thị còn giúp các bé săn tìm chấy.
Vì trời lạnh, khi tắm xong, bên đống lửa sưởi ấm và khô tóc để tránh cảm lạnh.
Ngay cả Tiểu A Sơ cũng lau sạch sẽ bên cạnh đống lửa. Sau khi tắm rửa cho bọn trẻ, đến lượt lớn. Chân Nguyệt là tắm , cũng cần tới hai xô nước vì nàng còn gội đầu.
Bên , Kiều Triều và Kiều Tam liên tục lấy nước về. Hôm nay, lượng nước sử dụng thật sự nhiều hơn bình thường.