Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-09-25 06:06:22
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiền Giang thị khi hồn, định toan giằng tiền, song Tiền thị nhanh tay đưa cho Kiều Nhị, "Nương, vẫn còn thiếu ba văn tiền nữa ạ."

 

Chân Nguyệt vội , "Thôi , năm văn thì năm văn , kiếm đồng tiền cũng nào dễ dàng gì."

 

Tiền thị mỉm , "Đa tạ đại tẩu."

 

Tiền Giang thị trong lòng bối rối: "??? Cảm tạ nàng chi? Chẳng lẽ nên tạ ơn mới ?"

 

Chân Dương thị tỏ vẻ bất mãn: "Cớ nàng chỉ cần đưa năm văn?"

 

Chân Nguyệt khẽ đáp: "Chẳng bởi nương hết mực thương yêu ngoại tôn lớn của ? Nương vốn quý mến Tiểu A Sơ nhà , nên cho thêm chút đỉnh cũng hề gì chứ?"

 

Chân Dương thị gật đầu, "Phải , cháu ngoại của là tôn nhi, khác với các cháu gái."

 

Nghe , Tiền thị trong lòng khỏi phiền muộn, liếc Tiểu Niên một cái khẽ xoa bụng. Nàng thầm nguyện: "Quả thật cũng nên sinh một nhi tử thôi. Nhi tử ơi, bao giờ con mới đến với nương?"

 

Chân Nguyệt tiếp lời hỏi: "Nương và thím thông gia đến đây việc gì ? Hay hôm nay nhà gì để ?"

 

Chân Dương thị đáp: "Vừa chẳng , đến để thăm cháu ngoại. Ta và thông gia chỉ tình cờ gặp đường nên cùng ghé qua đây. Mà , gần đây nhà các con kiếm khá nhiều bạc, các con cách nào ?"

 

Chân Nguyệt thản nhiên đáp: "Kiếm bạc gì , chúng chỉ cố gắng xoay sở qua ngày đoạn tháng mà thôi."

 

Tiền Giang thị nghi hoặc: "Nếu kiếm bạc thì mua nổi lừa, còn dùng than củi?"

 

Chân Nguyệt giải thích: "Lừa là vay tiền mà mua, than là do trong nhà chúng lên núi đốn củi, đó tự hun củi thành than."

 

Tiền Giang thị : " trong thôn đều bảo nhà các ngươi ai đến thúc giục trả nợ."

 

Chân Nguyệt đáp: "Đó là bởi vì nhà chúng vay mượn của những kẻ đòi nợ, chúng mượn là những nhà giàu , hơn nữa còn thường xuyên đưa đồ ăn đến để cán nợ dần."

 

Chân Dương thị vẫn tin: "Vậy các ngươi cái gì mà cần đến xe lừa?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-164.html.]

Chân Nguyệt: "Không gì, chỉ là trồng chút rau củ để bán thôi."

 

Chân Dương thị càng tỏ vẻ hoài nghi: "Có thể bán tiền ?"

 

Chân Nguyệt: "Chúng huyện thành bán. Đường sá xa xôi, bởi mới cần đến xe lừa."

 

Chân Dương thị kết luận: "Vậy là vẫn bạc thu về đấy chứ."

 

Chân Nguyệt: "Cũng lời một chút, nhưng vẫn còn trả nợ, tiền mua lừa vẫn trả dứt."

 

Chân Dương thị hỏi: "Ước chừng còn bao nhiêu lâu nữa mới thanh toán hết nợ nần?"

 

Chân Nguyệt tính toán: "Chừng hai ba năm nữa. Nếu nương thể cho chúng con vay mượn một chút, thì một hai năm hẳn là thể trả xong."

 

Chân Dương thị , thoáng cứng , : "... Này, nương cũng chẳng tiền. , sắp đến cuối năm, mấy tẩu tử của con cũng về nhà đẻ, nhà đồ vật gì đáng giá để cho bọn họ mang về. Vậy nên thím thông gia, bà thông gia , thể cho chúng mượn chút bạc để mua ít đồ vật tặng con dâu đem về nhà ?"

 

Kiều Đại Sơn và Kiều Trần thị đều lúng túng, liếc sang Chân Nguyệt, "Này... việc ..."

 

Chân Nguyệt liền lên tiếng: "Hay là thế , nương , trong nhà chúng cũng gì đặc biệt để mang về. nếu nương cho con mượn hai mươi văn tiền, con sẽ mua một món đồ thật để mang về dịp mùng Hai Tết, khi đó các tẩu tử đến nhà, con sẽ quà để tặng bọn họ mang về."

Mèo Dịch Truyện

 

Mọi đều ngạc nhiên, chẳng lẽ còn cách như ?

 

Chân Dương thị há hốc miệng: " mà... tiền."

 

Chân Nguyệt kiên quyết: "Vừa con thấy nương còn bạc trong túi mà. Đưa đây, con hứa sẽ mua về thứ đáng giá hơn hai mươi văn tiền."

 

Chân Dương thị nghi ngờ: "Thật ư?"

 

Chân Nguyệt gật đầu chắc nịch: "Đương nhiên là thật, chắc chắn sẽ là món đồ nhất."

 

Cuối cùng, một hồi do dự, Chân Dương thị cũng đành móc hai mươi văn tiền. Lúc , Chân Nguyệt sang Tiền Giang thị, bà lập tức xua tay: "Ta... việc gì ."

 

 

Loading...