Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-09-25 06:06:10
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai sưởi ấm cạnh lò than, uống vài chung nước ấm mới dần hồi phục tinh thần. Sau khi dùng bữa qua loa, Kiều Triều kể chuyện Chu Diễn ngỏ ý hợp tác lâu dài.

 

Tiền thị xong, hết sức phấn khởi, đập đùi với Chân Nguyệt: "Đây chính là một cơ hội lớn! Đại tẩu, chúng nắm lấy!"

 

Chân Nguyệt hỏi: "Làm gì cơ?"

 

Tiền thị đáp: "Từ nay về , chúng sẽ cung cấp rau củ đều đặn cho Chu gia tửu lầu!"

 

Chân Nguyệt lắc đầu: "Chúng đủ đất trồng rau để cung cấp đều đặn nhiều đến thế. Nếu chỉ như Tống gia thì còn , nhưng thường xuyên cho cả Chu gia tửu lầu thì e rằng khó lắm. Nhà chúng hiện tại bao nhiêu đất trồng rau?"

 

Kiều Đại Sơn : "Ngoài bốn mẫu đất thuê, chỉ thêm hơn một mẫu nữa để trồng rau ở hậu viện."

 

Tổng cộng chỉ năm mẫu đất trồng rau, nhưng mỗi giao cho Tống gia cũng vài ba trăm cân. Nếu cung cấp thêm cho Chung phủ, Hoàng phủ, và nay cả Chu gia tửu lầu, thì lượng rau e rằng thể đủ. Tống gia tuy đông , nhưng họ cũng trang trại riêng, thể phụ thuộc rau từ Kiều gia. với yêu cầu từ Chu gia, mỗi đều cần vài trăm cân, thì e khó mà đáp ứng nổi.

 

"Chu gia tửu lầu yêu cầu cụ thể loại rau nào , cứ loại nào sẵn thì cung cấp?" Chân Nguyệt hỏi.

 

Kiều Triều đáp: "Họ yêu cầu gì đặc biệt, bất kể loại nào chúng , họ đều lấy."

 

Chân Nguyệt trầm ngâm chốc lát : "Vậy thì sang năm chúng thể bắt đầu cung cấp cho Chu gia tửu lầu, nhưng... họ tự sai mang xe ngựa đến lấy rau hoặc tự cử đến hái. Như rau sẽ tươi ngon hơn, và họ thể đến tùy ý lúc nào ."

 

"Về giá cả, chúng thể giảm giá đôi chút vì họ tự lo việc vận chuyển. Như chúng cũng đỡ công sức, chứ giao một lượng lớn như thế thì khó lòng kham nổi," Chân Nguyệt thêm.

 

Kiều Triều hỏi: "Vậy cần nàng đích gặp Chu Diễn chuyện ?"

 

Chân Nguyệt : "Không cần, . Ta chỉ là nông phụ trồng rau bình thường thôi, nào dám bàn chuyện lớn." Chân Nguyệt thốt lời mà chẳng mảy may chột .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-157.html.]

Mèo Dịch Truyện

 

Kiều Triều: ... Chưa từng thấy nông phụ trồng rau nào như .

 

Kiều Nhị hỏi: "Vậy nếu rau đủ hoặc kịp bán thì ?"

 

Chân Nguyệt đáp: "Thì cứ bán. Không đủ thì bán. Nếu ngày nào cũng sẵn, rau của nhà chúng e cũng chẳng còn quý hiếm nữa."

 

Kiều Triều gật đầu: "Vậy lên huyện, sẽ chuyện thêm."

 

"Được thôi," Chân Nguyệt đáp.

 

Cho đến cuối năm, dù rau ở hậu viện vẫn còn, nhưng Kiều gia cũng vội mang bán cho Chu gia tửu lầu nữa. Một phần cũng bởi trong nhà còn cần dùng đến.

 

Vào thời điểm cuối năm, thường là lúc thúc giục đòi nợ nhiều nhất, nhưng gần đây Mã thị luôn để tâm đến Kiều gia, chẳng hiểu vì thấy ai đến đòi nợ như lời đồn đại. Chẳng Kiều gia vay tiền để duy trì cuộc sống ?

 

Mã thị cảm thấy lạ lùng. "Lạ thật, Kiều gia thấy ai đến đòi nợ? Chẳng họ vay mượn ?" Nàng lẩm bẩm khi tình cờ gặp bà Trương đường.

 

Bà Trương cũng kinh ngạc: " thế, ai đến đòi nợ nhỉ? Hay Kiều gia điều gì che giấu chăng?"

 

Mã thị tin: "Chẳng lúc Kiều gia vay nợ để mua lừa ?"

 

Bà Trương: "Ta chỉ đoán mò thôi, nhưng Kiều gia phủ nhận!"

 

Mã thị bắt đầu tức giận, giọng the thé cất lên: "Vậy khi nào Kiều gia hề vay mượn chăng?"

 

 

Loading...