Hổ phát một tiếng "Rống!" vang dội, nhảy xuống đất, lao về phía cửa, thúc mạnh cánh cửa. Cánh cửa đủ kiên cố, con vật khổng lồ va đập kêu răng rắc.
Những đàn ông trong thôn quanh đó, tay cầm vũ khí nhưng ai nấy đều sợ hãi dám xông . Một hét lên, "Trưởng thôn, gì bây giờ?"
Trưởng thôn Kiều Phong đáp, "Phải tiêu diệt nó! Nếu , nó sẽ chạy tới nhà ngươi và ăn thịt sạch cả gia đình ngươi thì bây giờ?"
Kiều Triều quan sát tình hình, Kiều Nhị run rẩy bên cạnh, "Đại ca, bây giờ?"
Kiều Triều , "Nếu lát nữa con hổ tấn công, nhớ chạy, nhất là trốn trong nhà, đóng cửa kỹ."
Mèo Dịch Truyện
Bên , hổ lớn vẫn đang thúc cửa, bên trong là tiếng thét thất thanh, "A a a! Nó sắp ! Nó sắp !"
Một giọng phụ nữ yếu ớt vang lên, "Ngô thị, ngươi ngoài , để nó ăn ngươi. Nó ăn no thì sẽ ăn hết chúng và cả cháu nội của !"
Ngô thị trừng trừng hai mắt, "Nương! Sao thể thốt lời ?"
Một nữ nhân khác cũng run rẩy, khẽ khàng : "Đại tẩu, nàng mau ngoài ! Chỉ nàng ngoài, chúng mới mong cơ hội sống sót!"
Ngô thị đưa mắt về phía phu quân , nhưng chẳng dám đối diện với nàng, thậm chí còn mặt sang hướng khác. Ngô thị cảm thấy lòng nguội lạnh tựa tro tàn, ngờ mà nàng gả gấm là kẻ bạc bẽo như , mà ngay cả gia đình ... cũng đối xử tàn nhẫn với nàng đến thế.
Trong khi đó, cánh cửa lung lay như sắp đổ, chỉ chực tan nát những cú vồ hiểm ác của mãnh thú. Chỉ một khắc nữa thôi, con hổ sẽ lao nhà. Bất ngờ, bà bà của Ngô thị, Lương thị – vẫn thường gọi là bà Lương – nắm lấy Ngô thị, đẩy phắt nàng để vật hiến tế!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-146.html.]
Ngay lúc cánh cửa phá tan tành, con hổ há to miệng định vồ tới thì bất ngờ, một kỵ sĩ lao lên lưng nó. Người đó ai khác chính là Kiều Triều, với một nhát khảm đao c.h.é.m mạnh lưng con hổ!
Mãnh thú rống lên một tiếng đau đớn thấu trời, bắt đầu cuồng loạn nhảy chồm lên, cố gắng hất Kiều Triều xuống. Dù lắc lư mạnh, song Kiều Triều vẫn giữ vững hình và vung thêm một nhát nữa lưng nó.
Kiều Phong bên cạnh cất tiếng hô lớn chỉ huy: "Mọi , mau lên! Hổ thương !"
Những dân làng cầm giáo mác, trường thương xông lên tấn công. con hổ vẫn tránh né thoăn thoắt. Nó gầm lên một tiếng đe dọa, song khi thấy đám đông tấn công , nó chợt do dự.
Kiều Triều chuẩn c.h.é.m đầu hổ, nhưng con quái vật đột ngột nhảy vọt lên, mạnh khiến văng xuống đất. Ngay lúc hổ chuẩn vung móng vuốt giáng xuống Kiều Triều, thì Kiều Nhị đột ngột lao đến, vung cuốc bổ thẳng nó!
Kiều Triều lợi dụng cơ hội lăn sang một bên, tránh đòn hiểm và nhanh chóng cầm khảm đao, tiếp tục chiến đấu với con mãnh thú. Những khác cũng kịp chạy tới trợ giúp.
Con hổ thương nặng, lưng nó hai vết thương sâu, thấy đám mang theo đuốc và kẻ chuẩn ném đuốc để thiêu cháy nó. Con quái thông minh nhận sự nguy hiểm, nên nhanh chóng nhảy vọt bỏ chạy, lao về phía những ngôi nhà khác trong thôn.
Mọi vội vã đuổi theo.
Kiều Nhị lúc đầu vẫn còn kinh hãi khi thấy Kiều Triều cưỡi lên lưng hổ và c.h.é.m nó. Hắn ngờ rằng đại ca nhà dũng mãnh đến , thể chiến đấu với một mãnh thú lớn đến thế.
Khi thấy Kiều Triều hất xuống đất, Kiều Nhị tức thì bừng tỉnh, chạy tới giúp đỡ. Chân còn run rẩy, lòng chỉ lo sợ đại ca nếu thương thì sẽ .