Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-09-25 06:05:49
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cứ như , hai cùng thẳng tiến đến tửu lầu Chu gia tại huyện thành. Khi tới nơi, tiểu nhị vội vã mang cân cân rau củ, tính toán bạc tiền, tổng cộng ba lượng. Chu Diễn chẳng những ban cho mỗi hai chiếc màn thầu, còn mời họ dùng nghỉ chân.

 

Chu Diễn cất lời: "Nếu mùa đông mà gia đình chư vị còn rau tươi, cứ việc mang đến đây bán, giá trị vẫn giữ nguyên như ngày hôm nay, ý chư vị thế nào?"

 

Kiều Triều trầm ngâm giây lát ứng lời: "Được."

 

Sau khi rời khỏi tửu lầu Chu gia, Kiều Triều và Kiều Nhị vội vã về mà tìm đến hiệu gạo hỏi han giá cả. Giá lương thực quả nhiên tăng vọt, song hai vẫn quyết định mua thêm một phần dự trữ.

 

Bởi lẽ tiết trời giá lạnh, đường chẳng mấy ai. "Đại ca, chúng nên về thôi chăng?" Kiều Nhị trời, lo ngại tuyết trắng sẽ sớm giáng xuống, khiến lộ trình càng thêm trắc trở.

 

Kiều Triều liếc mắt sang tiệm sách bên cạnh, "Đệ hãy nán đây trông coi xe lừa đôi chút."

 

Sau đó, Kiều Triều chỉnh trang y phục bước chân tiệm sách. Kiều Nhị thầm nghĩ chắc chắn là đại tẩu nhờ đại ca mua sắm vật gì, bởi cũng truy hỏi thêm.

 

Khi Kiều Triều bước , chưởng quầy tiệm sách y vận bộ y phục vải thô, liền đoán ngay đây chẳng khách nhân đủ tiền mua sách, chắc hẳn chỉ là phàm tục ủy thác đến mua giúp ai đó mà thôi.

 

Chưởng quầy Kiều Triều, cất lời: "Vị khách quan đây tìm mua loại sách nào?"

 

Kiều Triều liếc nhanh quanh tiệm sách, đó ánh mắt dừng nơi một bức họa treo vách tường, ánh mắt y liền sáng bừng: "Quán của ngài nhận thu mua các bức họa ?"

 

Chưởng quầy liền đáp lời: "Dĩ nhiên là chứ, nhưng chẳng bức họa nào chúng cũng nhận cả ."

 

Kiều Triều chỉ tay bức họa hoa điểu đang treo tường: "Bức họa đáng giá bao nhiêu ngân lượng?"

 

Chưởng quầy đáp rằng: "Năm lượng bạc."

 

Kiều Triều trầm ngâm suy tính. Nếu thể bán với giá năm lượng, e rằng chưởng quầy thu mua bức họa cũng chỉ tốn ba lượng bạc mà thôi.

 

"Nơi bán giấy bút chăng?" Kiều Triều hỏi.

Mèo Dịch Truyện

 

Chưởng quầy lập tức đáp lời: "Dĩ nhiên là . Chúng đủ các loại giấy như Bạch Ma, Hoàng Ma, và Sa Ma. Giá thành khá chăng, ba trăm văn cho một đao giấy."

 

"Chẳng lẽ giấy Tuyên Thành ư?" Kiều Triều hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-136.html.]

 

Chưởng quầy khẽ gật đầu: "Có, nhưng giá năm lượng bạc một thước, chẳng ai cũng thể tùy tiện dùng loại giấy ."

 

Kiều Triều thầm nhẩm tính, ngay lúc , đến một thước giấy Tuyên Thành y cũng thể mua.

 

"Vậy thì xin cho một đao giấy Bạch Ma và loại bút cùng mực rẻ nhất thể ."

 

Chưởng quầy mau chóng lấy giấy bút và mực tàu cho Kiều Triều. Tổng cộng, Kiều Triều chi tiêu hết một lượng bạc trắng.

 

Khi trở về nhà, Kiều Nhị vội vã giao lương thực cho Kiều Trần thị, còn Kiều Triều thì ôm theo giấy bút bước phòng, đưa bạc còn sót cho Chân Nguyệt, tổng cộng chỉ vỏn vẹn một lượng hai phân bạc. "Ta mua giấy bút hết một lượng," y cất lời, ánh mắt đầy lo lắng dò xét sắc mặt của Chân Nguyệt, e ngại rằng nàng sẽ nổi cơn thịnh nộ.

 

Chân Nguyệt nhận lấy tiền, ngước mắt y một cái, chỉ lạnh nhạt đáp: "Ừ."

 

Y thoáng chút chần chừ, dò xét thái độ của nàng, nhận thấy nàng chẳng hề nổi giận như y vẫn lo lắng. "Ta mua những thứ quả thực là dụng ý," y cố gắng giải thích thêm đôi lời.

 

Chân Nguyệt chỉ hỏi : "Huynh mệt ư?"

 

"... Mệt mỏi lắm, xin nghỉ ngơi đây," Kiều Triều đáp, lòng thầm tự nhủ rằng y chuẩn sẵn sàng tinh thần để răn dạy.

 

Nghĩ đến việc bản từng là kẻ quyền uy ngút trời, nay cúi lo sợ vì những chuyện nhỏ nhặt như thế .

 

Y thầm khổ.

 

Chân Nguyệt thì chẳng mấy bận tâm đến việc . Kỳ thực, nếu Kiều Triều mua giấy bút, thì chẳng mấy chốc nàng cũng sẽ bảo y mua thôi, bởi , việc y mua cũng chẳng hề hấn gì.

 

Nào ngờ, đến tối, lúc Chân Nguyệt đương ngâm chân, Kiều Triều mượn Kiều Tam nghiên mực, lấy giấy bút , bắt đầu phác họa. Bàn tay khéo léo cầm bút, nét vẽ như rồng bay phượng múa ngừng mặt giấy.

 

Chân Nguyệt thoạt đầu chẳng để tâm, chỉ thấy Kiều Triều chuyên tâm công việc. Ngọn nến leo lét bên cạnh càng khiến gian thêm phần tịch mịch. Khi nàng mang chậu nước nguội đổ, vô tình liếc thấy bức họa Kiều Triều đang phác, bước chân nàng khẽ chững .

 

Kiều Triều đang phác một ngọn núi cao, giữa trùng điệp non xanh , hai bóng đang gồng gánh vật nặng, xuôi theo sườn núi mà xuống.

 

Chân Nguyệt bất động, dõi mắt hồi lâu. Kiều Triều vẫn mải mê bút mực, chẳng Chân Nguyệt lưng, lặng lẽ dõi theo.

 

 

Loading...