Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-09-25 06:05:39
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi thu những củ mài sọt, hai tiếp tục hành trình.

 

Đi thêm một canh giờ, rốt cuộc cũng tới bờ sông lớn, song lúc sông mùa khô, chỉ còn là một dòng suối nhỏ hẹp, dù vẫn rộng ba thước. Dòng sông đây rộng đến hơn chục trượng, giờ chỉ còn trơ lòng sông cạn và những tảng đá lớn trơn trượt phủ đầy rêu phong.

 

Mèo Dịch Truyện

Chân Nguyệt thấy trong lòng sông vài con cá chết, bốc lên mùi tanh nồng, quanh đó còn vương vấn cả đàn muỗi vo ve.

 

Hai đặt sọt xuống bên bờ sông. "Huynh định xuống sông ?" Chân Nguyệt khẽ nhíu mày hỏi.

 

Kiều Triều khẽ lắc đầu: "Không, chỉ định cạnh bờ mà quan sát thôi." Dứt lời, y tìm một cành cây khô, gọt giũa thành chiếc xiên cá chầm chậm tiến về phía mép nước.

 

Chân Nguyệt chẳng bận tâm đến y nữa, nàng bèn tự dùng d.a.o cắt lấy dây mây bên cạnh, thoăn thoắt đan dệt.

 

Chừng mười lăm khắc , nàng đan xong một tấm lưới bắt cá đơn sơ. Lưới tuy chẳng lớn là bao, nhưng với nàng, thế là quá đủ .

 

Chân Nguyệt vác sọt cùng tấm lưới bắt cá thẳng về mép nước, Kiều Triều bên vẫn còn đang hì hụi dùng xiên để bắt cá, mãi mới tóm một con cá con. Y gạt con cá sang một bên, đoạn ngoái , chỉ thấy Chân Nguyệt ném thứ gì đó xuống sông chẳng màng bận tâm. Đoạn, nàng lay động mấy hòn đá nước, tựa như đang chơi đùa.

 

Kiều Triều thầm nghĩ bụng: "Thôi thì mặc nàng, miễn là đừng gây rắc rối gì là ."

 

y tóm thêm một con cá lớn, đầu , thấy Chân Nguyệt đang kéo lưới lên. Bên trong lưới, ba con cá đang nhảy nhót – hai con lớn, một con nhỏ – cùng với lũ tôm sông tươi rói.

 

Chân Nguyệt trút tất cả sọt, đoạn quăng lưới sang một nơi khác.

 

Khi Kiều Triều mang hai con cá bắt định trút sọt, y bất giác kinh ngạc khi trông thấy cá trong sọt. Đôi mắt y trợn tròn, kinh ngạc thốt lên: "Đây là vật gì?"

 

Chân Nguyệt chẳng ngẩng đầu lên, tay vẫn lay động đá, đáp lời: "Hiển nhiên là cá , chẳng lẽ mắt hóa mù lòa chăng?"

 

Kiều Triều khẽ thở dài: "Vì lẽ gì mà nàng bắt lắm cá đến thế?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-126.html.]

Chân Nguyệt ngước mắt lên, chau mày: "Nhiều ở chỗ nào cơ chứ? Cũng chỉ ba con mà thôi."

 

Kiều Triều thoáng cảm thấy ngán ngẩm. Trong khi y tốn bao nhiêu công sức mới bắt hai con cá, thì nàng chỉ quăng lưới một thu hoạch nhiều hơn bội phần. Còn những thứ khác trong sọt là gì ?

 

Y chỉ tay mấy con tôm sông: "Thứ là gì?"

 

Chân Nguyệt đáp: "Đây là tôm sông."

 

"Có thể dùng thức ăn chăng?" Kiều Triều thắc mắc.

 

Chân Nguyệt đưa mắt y đầy vẻ thách thức: "Huynh hỏi những lời kỳ quặc gì ? Nếu dùng thức ăn , bắt chúng về chứ?"

 

Kiều Triều đành nuốt những lời định hỏi, quyết định chẳng hỏi thêm điều gì nữa cho khỏi rước lấy lời mắng mỏ.

 

Y đoạn thấy Chân Nguyệt lôi thêm hai con cua từ đáy hòn đá. Thì nàng chỉ đang chơi đùa mà thôi. Ngay đó, nàng kéo lưới lên, trong đó thêm vài con cá đang tung tăng bơi lội và một ít tôm sông nữa.

 

Kiều Triều khẽ than thở trong lòng khi nghĩ đến công sức của bản , y vất vả mãi mới tóm hai con cá, trong khi nàng dễ dàng bắt cả một bầy.

 

"Thứ là gì?" Kiều Triều chỉ tấm lưới đánh cá.

 

Chân Nguyệt trả lời: "Ta mới bện xong tấm lưới đánh cá ."

 

Kiều Triều khẽ gật gù, thì việc bắt cá cũng cần nghề khéo. Trước đây, y chỉ thấy đám lính tráng dùng xiên bắt cá, giờ đây mới thể tự bện lưới mà bắt cá.

 

Thấy trời còn sớm nữa, Chân Nguyệt cất lời: "E rằng đủ . Lát nữa chúng còn đường xa để trở về. Ta sẽ giấu tấm lưới bắt cá ở đây, thể dùng, chỉ cần quăng lưới kéo lên là . Bây giờ chúng cùng trở về thôi."

 

Kiều Triều khẽ gật đầu: "Được thôi."

 

 

Loading...