Xuyên Thành Nông Phụ Cực Phẩm - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-09-25 06:05:28
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một khác chen lời: "Nghe là Lý Tam. Hôm nay thấy đánh thảm hại. Kiều Đại và Chân thị nhẫn tâm đến ?" Người hỏi chính là bà Trương.

 

Chân Nguyệt mắt mở lớn, "Ngươi cũng chẳng hạng lương thiện, chẳng đang tâm hành hạ tức phụ nhà đến tàn ma dại ?"

 

Mã thị , hừ lạnh đáp lời, "Hừ, lời thốt từ ? Lâm thị vẫn còn sống sờ sờ, đoạt mạng?"

 

Chân Nguyệt khẩy, "Ngươi giọng điệu gì, sẽ đáp giọng điệu đó. Ngươi hãy liệu hồn, e rằng đêm nay lương thực trong nhà sẽ chẳng còn nữa!"

 

Mã thị , nhất thời á khẩu, "Hừ! Ta chẳng thèm chấp nhặt với hạng như ngươi!"

 

Chân Nguyệt cũng hừ một tiếng, khoanh tay lặng, ánh mắt lạnh nhạt ý tứ dung ai càn.

 

Chẳng bao lâu , trưởng thôn Kiều Phong dẫn theo ba vị quan binh thu thuế đến. Một vị quan binh tay cầm sổ sách ghi chép, hai vị còn điều khiển xe ngựa lớn đợi sẵn để chở lương thực.

 

Vị quan binh đầu, liếc xung quanh , "Chư vị hương dân tề tựu đông đủ cả chứ? Vậy xin phép bắt đầu. Ta sẽ gọi từng cái tên, ai gọi thì mau tiến lên phía ."

 

"Lưu Vinh Sinh!"

 

"Có mặt." Một tráng đinh chất phác dậy, bên cạnh là quyến đang gánh vác lương thực theo cùng.

 

"Hai thạch lương thực, bốn tiền thuế nhân khẩu."

 

Một vị quan binh cẩn trọng kiểm tra lương thực, cân mở bao kiểm tra xem sự gian lận nào chăng. Sau khi kiểm tra tất, Lưu Vinh Sinh nộp bạc, ấn dấu tay xác nhận, và việc nộp thuế coi như xong xuôi.

 

Tiếp đến, từng cái tên xướng lên, "Đoan Chính Dị mặt đó chăng?"

 

"Có, , tại hạ đây!" Một tráng đinh thở hổn hển gánh vác lương thực đến, chính là đại nhi tử của Chu bà bà. Theo y là Chu bà bà cùng y cũng đang vội vã chạy tới.

 

Hai vị quan binh tiến đến kiểm tra lương thực, cân lên bèn phát hiện lượng chẳng đúng, "Lượng lương thực đủ!"

 

Chu bà bà lập tức vỗ đùi cái đét, "Sao thể đủ? Ta tự cân đong ở nhà cơ mà."

 

Sắc mặt vị quan binh chợt sa sầm, "Ngươi đang ngụ ý chúng dám trái luật pháp chăng?"

Mèo Dịch Truyện

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-119.html.]

 

Chu bà bà vội vàng xua tay lia lịa, "Không, dám ạ!"

 

Vị quan binh tiếp tục kiểm tra lương thực, đoạn phát hiện bên trong ít vỏ rỗng, "Thứ lương thực quả đủ tiêu chuẩn! Mau lấy lương thực mới! Bằng , các ngươi đây chính là đang coi thường quốc pháp!"

 

Chu bà bà vội đáp, "Sao đủ tiêu chuẩn? Đây là hạt kê cả mà!"

 

Vị quan binh nghiêm giọng, "Ta phán đủ tiêu chuẩn thì chính là đủ tiêu chuẩn! Bắt giữ bọn họ!"

 

Chu bà bà hoảng hốt kêu lên, "Chờ , xin hãy chờ ! Chúng sẽ tức khắc về lấy lương mới, xin các vị hãy nán một chút, đừng bắt giữ chúng !"

 

Quan binh mặt lạnh như tiền, "Nếu còn tái phạm, trực tiếp tống giam đại lao!"

 

"Dạ , !" Chu bà bà cùng hai nhi tử vội vã về nhà mang lương thực mới đến.

 

Vị quan binh tiếp tục điểm danh những hộ khác, chẳng mấy chốc đến lượt Kiều gia, "Chu Đại Sơn!"

 

Chu Đại Sơn lập tức tiến tới, "Có mặt!"

 

"Ba thạch lương thực, Kiều gia ngươi mấy nhân khẩu?"

 

"Mười một nhân khẩu."

 

"Vậy cần nộp thêm thuế nhân khẩu, tổng cộng năm quan rưỡi bạc."

 

Chu Đại Sơn đáp lời, "Vâng, đây là bạc." Y thầm nghĩ chỉ cần năm quan bạc, nào ngờ thêm nửa quan nữa, may mắn mang theo đủ tiền bạc dự phòng.

 

Vị quan binh cân lương thực, kiểm tra kỹ lưỡng, thấy hạt nào cũng căng đầy, chất lượng vượt trội hơn những nộp đó, bèn hài lòng Chu Đại Sơn, "Không tệ. Mau ấn dấu tay."

 

"Dạ, ." Chu Đại Sơn ấn dấu tay, lương thực chất lên xe ngựa.

 

Ngay lúc , Chu bà bà cùng hai nhi tử thở hồng hộc mang lương thực mới đến. Lần , họ chẳng dám giở bất kỳ trò quỷ nào. Quan binh kiểm tra phát hiện vấn đề gì, liền cho phép ấn dấu tay.

 

Chu bà bà mệt mỏi bệt xuống đất, lòng nặng trĩu vô vàn. Lương thực nhất nộp, còn thứ kém cỏi, mà năm nay thu hoạch vốn chẳng gì, thêm thu nhập nào, chẳng những ngày sắp tới sẽ sống .

Loading...