Xuyên Thành Nông Nữ Có Hệ Thống - Chương 20
Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:57:53
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phải một lúc lâu khi Lý Mậu Tài bò lăn lết chạy trốn, Bộ Nhiễm vẫn còn cứng đờ trong sân viện, tim vẫn đập loạn xạ ngừng. Trong khí dường như vẫn còn vương vấn sát khí đáng sợ của Mặc Ảnh lúc nãy và câu kinh thiên động địa “Nàng, là của ”.
Tiểu Hòa ôm c.h.ặ.t c.h.â.n nàng, thút thít nhỏ: “Tỷ tỷ... ca ca ... đáng sợ quá...”
Bộ Nhiễm hồn, vội vàng xổm xuống an ủi : “Không sợ, sợ, Tiểu Hòa, y là để bảo vệ chúng , dọa chạy kẻ mà.” Câu là an ủi Tiểu Hòa, là tự trấn an chính .
Nàng dỗ Tiểu Hòa nhà, tự đến chỗ Mặc Ảnh , cúi đầu vệt bùn đất Lý Mậu Tài cọ xát và chiếc quạt xếp rách nát cô đơn mặt đất, tâm trạng phức tạp khó nên lời.
Câu “Ồn ào quá” cuối cùng của Mặc Ảnh cùng bóng lưng y thẳng thừng rời , tạo thành sự tương phản cực kỳ mạnh mẽ với hành vi bạo liệt che chở đó, khiến Bộ Nhiễm càng thêm khó lòng nắm bắt.
Nàng cúi nhặt chiếc quạt xếp lên, do dự một chút, vẫn về phía cửa nhà.
Cửa chỉ khép hờ. Bộ Nhiễm nhẹ nhàng đẩy , chỉ thấy Mặc Ảnh đang lưng về phía cửa, đống cỏ khô, cúi đầu, bờ vai dường như căng thẳng, thở cũng vẻ nặng nhọc hơn bình thường.
“Ngươi... chứ?” Bộ Nhiễm ngập ngừng lên tiếng, “Vừa nãy... cảm ơn ngươi. thương thế của ngươi...”
Mặc Ảnh đầu , chỉ khoát tay, giọng mang theo sự khàn khàn đè nén: “Không . Lui .”
Giọng điệu của y vẫn lạnh lùng và cứng rắn, thậm chí chút bực bội, nhưng Bộ Nhiễm tinh ý nhận một tia yếu ớt cố gắng che giấu.
Bộ Nhiễm mím môi, lập tức rời . Nàng đặt chiếc quạt xếp rách nát lên chiếc ghế đẩu bên cạnh cửa, trầm giọng : “Lý Mậu Tài là con trai của Lý Chính, hôm nay ngươi đ.á.n.h , e rằng sẽ phiền phức. Ngươi... ngươi hãy tự cẩn thận.”
Nói xong, nàng nán nữa, nhẹ nhàng khép cửa bước ngoài.
Bên trong cánh cửa, khi thấy tiếng đóng cửa, bờ vai căng cứng của Mặc Ảnh mới khẽ thả lỏng. Hắn đưa tay ôm lấy ngực, cau mày chặt, mồ hôi lạnh thấm ướt trán. Cú lực bất ngờ quả thực nội thương lành động đến, lồng n.g.ự.c đau nhói từng cơn. Y hít sâu vài , cưỡng ép đè nén huyết khí đang cuồn cuộn, ánh mắt càng trở nên sâu thẳm khó lường.
Bộ Nhiễm trở sân viện, những luống rau xanh mướt, nhưng còn thể tâm ý tận hưởng niềm vui như . Sự tồn tại của Mặc Ảnh, như một tảng đá khổng lồ ném mặt hồ yên tĩnh, tạo những gợn sóng vượt xa dự tính của nàng.
Nàng bắt đầu cẩn thận nhớ từng chút một từ lúc gặp Mặc Ảnh.
Chiếc áo bào màu mực chất liệu tầm thường nhưng rách nát của y.
Những từ ngữ mơ hồ y vô thức thốt khi hôn mê (“Bắc”, “Ám tiêu”).
Tốc độ hồi phục và thể chất vượt xa thường của y.
Sự phán đoán chính xác của y về độ sâu và độ dốc của rãnh thoát nước (điều mà nông phu bình thường tuyệt đối thể ).
Một hai lượng bạc vụn y tùy tiện lấy (nguồn gốc bất minh).
Thân thủ nhanh như bóng ma và sát khí lạnh lẽo kinh hồn của y nãy.
Và cả câu đầy chiếm hữu cố chấp “Nàng, là của ”.
Tất cả những manh mối ghép , đều chỉ một kết luận đàn ông nàng vớt lên từ sông , phận tuyệt đối hề đơn giản! Tuyệt đối là một công tử lạc nạn thương nhân bình thường!
Quân nhân? Sát thủ? Quý tộc? Thậm chí là... khâm phạm đang truy nã?
Bộ Nhiễm chính suy đoán của dọa cho giật , lưng nổi lên một luồng khí lạnh. Bất kể là phận nào, đều nghĩa là phiền phức và nguy hiểm cực lớn. Nàng và Tiểu Hòa chỉ sống một cuộc sống an như những nông nữ bình thường, liệu thể gánh chịu nổi ?
Thế nhưng... nghĩ đến việc y lặng lẽ gánh nước, giúp san đất, đưa hạt giống quý giá, và dáng vẻ chút do dự chắn mặt nàng lúc nãy... Bộ Nhiễm cảm thấy, y dường như là kẻ cực ác. Dưới vẻ lạnh lùng và xa cách , hình như còn ẩn giấu điều gì khác.
Sự mâu thuẫn khiến lòng nàng rối bời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nong-nu-co-he-thong/chuong-20.html.]
Hai ngày tiếp theo, Bộ Nhiễm chút bất an. Nàng cố ý giảm bớt tiếp xúc với Mặc Ảnh, khi đưa cơm cũng cố gắng đặt xuống ngay. Mặc Ảnh dường như cũng nhận sự xa lánh của nàng, trở nên càng thêm trầm mặc, hầu hết thời gian đều ở trong nhà, đang gì.
Quả nhiên Lý Mậu Tài dám đến nữa, phía Lý Chính dường như cũng tạm thời động tĩnh gì, điều khiến Bộ Nhiễm thở phào, nhưng sự cảnh giác hề buông lỏng.
Nàng dồn nhiều tâm sức hơn mảnh đất. Cây tam thất trong gian hệ thống trưởng thành thêm một cây, Bộ Nhiễm thu hoạch 50 điểm tích lũy và 3 hạt giống, tổng điểm đạt 102 điểm! Nàng chút do dự gieo hạt giống mới xuống, năm cây tam thất đang trong các giai đoạn phát triển khác trong gian, lòng nàng cảm thấy yên tâm hơn nhiều. Đây là lá bài tẩy lớn nhất của nàng.
Cà tím và bí đỏ mặt đất phát triển ngày càng , thể cấy ghép. Bộ Nhiễm và Tiểu Hòa dành cả một ngày để cẩn thận cấy những cây non khỏe mạnh sang những luống đất chuẩn và cải tạo kỹ lưỡng, tưới đủ nước.
Nhìn những hàng cây non thẳng tắp, đón gió mà vươn , lòng Bộ Nhiễm tràn đầy cảm giác thành tựu, tạm thời xua tan những phiền não về Mặc Ảnh.
Đêm hôm đó, Bộ Nhiễm ngủ yên giấc. Nửa đêm, nàng dường như thấy tiếng động cực kỳ khẽ khàng, như thể rón rén khỏi cửa.
Nàng đột ngột tỉnh giấc, nín thở lắng . Sân viện tĩnh lặng, chỉ tiếng gió và tiếng côn trùng kêu.
Nàng rón rén dậy, qua khe hở của cánh cửa. Dưới ánh trăng lạnh lẽo, sân viện trống . Đống cỏ khô Mặc Ảnh ngủ cũng trống rỗng!
Y ?! Tim Bộ Nhiễm thắt .
Nàng do dự một chút, nhẹ nhàng kéo cửa , bước ngoài. Màn đêm dày đặc, xung quanh vắng lặng. Nàng vòng quanh căn nhà một vòng, phát hiện điều gì.
Ngay khi nàng chuẩn nhà, ánh mắt vô tình lướt qua phía nhà, gần bờ sông, dường như thấy một bóng đen mơ hồ vụt qua, hòa lùm lau sậy bên bờ sông.
Tim Bộ Nhiễm đập hẫng một nhịp. Đó là Mặc Ảnh? Nửa đêm y bờ sông gì?
Nàng dám theo, chỉ thể lo lắng nhà, cài then cửa, trong bóng tối, còn chút buồn ngủ nào.
Khoảng nửa canh giờ , tiếng bước chân cực kỳ nhẹ vang lên, cửa nhẹ nhàng đẩy , bóng dáng Mặc Ảnh lách . Động tác của y nhẹ nhàng như báo săn đêm, hầu như gây bất kỳ tiếng động nào.
Y dường như ngờ Bộ Nhiễm tỉnh, khi ánh mắt y chạm ánh mắt cảnh giác của nàng trong bóng tối, động tác khựng .
Hai im lặng trong bóng tối, bầu khí chút đông cứng.
“...Ồn ào đ.á.n.h thức ngươi ?” Cuối cùng, Mặc Ảnh lên tiếng , giọng đè thấp, mang theo một tia... mệt mỏi khó nhận ?
“Ngươi ?” Bộ Nhiễm trả lời, ngược hỏi thẳng, giọng mang theo sự căng thẳng và chất vấn mà chính nàng cũng nhận .
Mặc Ảnh trầm mặc một lát. Ánh trăng xuyên qua khe cửa, mơ hồ phác họa đường nét lạnh lùng nơi sườn mặt . Bộ Nhiễm dường như thấy khóe môi y cong lên một đường cong cực kỳ nhạt, gần như tự giễu.
“Giải quyết một chút... việc riêng.” Câu trả lời của y hàm hồ, nhưng mang theo ý kết thúc cho phép hỏi thêm.
Y Bộ Nhiễm nữa, thẳng đến chỗ đống cỏ khô của , mặc nguyên quần áo xuống, như thể chỉ là ngoài tản bộ.
Bộ Nhiễm thể bình tĩnh. Nàng ngửi thấy. Tuy nhạt, nhưng trong khí thoang thoảng một mùi... huyết tanh!
Tim nàng đột nhiên co thắt ! Y thương? Hay... là m.á.u của khác?
Vô suy đoán đáng sợ lập tức tràn tâm trí, khiến nàng lạnh toát sống lưng. Nàng nắm chặt chăn, móng tay gần như đ.â.m lòng bàn tay.
Người đàn ông , phận của y, thế giới y đang sống, còn phức tạp và nguy hiểm hơn nàng tưởng nhiều. Dòng chảy ngầm bề mặt yên bình đó, đang cuộn trào mạnh mẽ ập tới nàng.
Bộ Nhiễm mở mắt thao thức, cho đến khi trời tờ mờ sáng. Nàng , một chuyện, thể tự lừa dối mà né tránh nữa. Nàng tìm cách rõ, ít nhất, cũng tìm cho và Tiểu Hòa một lối thoát tương đối an .
Thân phận của dường như hề đơn giản. Và sự “ đơn giản” , đang từng bước kéo nàng một vòng xoáy xác định.