Xuyên thành nam phụ được cưng chiều - Chương 153: Ngũ Độc Sơn (2)
Cập nhật lúc: 2024-08-13 13:14:20
Lượt xem: 59
## Chương 153: Ngũ Độc Sơn (2)
Một tháng sau, Ngũ Độc Sơn.
Ngũ Độc Sơn là hiểm địa xếp thứ hai ở Vũ quốc, bởi vì nơi đây quanh năm chướng khí mù mịt. Trong núi mọc rất nhiều loại cỏ độc, hoa độc. Nơi đây còn là nơi sinh sống của rất nhiều yêu thú mang độc, cho nên, nơi này được xưng là hiểm địa thứ hai, rất ít tu sĩ dám đặt chân đến.
Tuy nhiên, nơi đây lại là thiên đường của Luyện độc sư. Chỉ là, phần lớn Luyện độc sư vì muốn có được truyền thừa, đều gia nhập Thiên Âm Tông. Bởi vậy, tám phần mười Luyện độc sư đều ở Phong quốc. Luyện độc sư trong Vũ quốc rất ít ỏi, hiếm như lông phượng sừng lân. Cho nên, ngọn núi Ngũ Độc Sơn này quanh năm không ai dám đặt chân đến.
Vương Tử Hiên và Tô Lạc uống linh thủy giải độc, hai người cùng nhau đi vào trong Ngũ Độc Sơn, tìm được một khoảng đất trống ở phía sau núi. Vương Tử Hiên bố trí ba tòa trận pháp. Bên ngoài cùng là một tòa trận pháp phòng ngự, tòa trận pháp thứ hai là sát trận. Một khi trận pháp phòng ngự bên ngoài bị phá vỡ, tòa sát trận thứ hai sẽ được kích hoạt. Tòa trận pháp cuối cùng là trận pháp cách ly, dùng để che chắn, ngăn cách những luồng khí độc kia.
Sau khi bố trí trận pháp xong, Tô Lạc liền lấy động phủ ra, hai người cùng nhau đi vào bên trong.
Trong một tháng gấp rút lên đường trước đó, Vương Tử Hiên và Tô Lạc đã bán hết toàn bộ chiến lợi phẩm trên người, chỉ cần có thể bán được. Hơn nữa, ngay cả đan dược, linh phù và pháp khí trong tay bọn họ cũng bán đi phần lớn, chỉ giữ lại một ít để bản thân sử dụng.
Tô Lạc ngồi trên ghế, nhìn Vương Tử Hiên bên cạnh. “Tử Hiên, chúng ta muốn bế quan ở chỗ này sao?”
Vương Tử Hiên gật đầu. “Ừm, nơi này có hoa độc, cỏ độc và độc thú, những thứ này chính là tấm chắn tự nhiên, sẽ an toàn hơn một chút. Chúng ta tu luyện ở đây một thời gian, đợi đến khi tấn cấp lên Tứ cấp rồi hãy rời khỏi.”
Tô Lạc gật đầu. “Thảo nào huynh lại bán hết toàn bộ chiến lợi phẩm ngoại trừ phi hành pháp khí, thì ra là đang chuẩn bị linh thạch để tấn cấp.”
“Không chuẩn bị nhiều linh thạch một chút thì không được! Tấn cấp Tứ cấp đâu phải chuyện dễ dàng.”
Tô Lạc rất tán thành. “Đúng vậy.”
“Hiện tại, linh thạch, đan dược chúng ta đều đã chuẩn bị xong. Sau này, mỗi ngày chúng ta chỉ cần luyện hóa Tử Tâm Ngọc sàng là được rồi.”
Tô Lạc nghe vậy, không khỏi trừng lớn hai mắt. “Cái giường kia không phải là để ngủ sao?”
Vương Tử Hiên lắc đầu. “Đương nhiên là không phải, cái giường kia là Tử Tâm Ngọc sàng. Tử Tâm Ngọc là một loại linh ngọc hỗ trợ tu luyện. Luyện hóa cái giường kia xong, chúng ta lại uống đan dược luyện chế từ yêu hạch của Mộc Trạch Thú, là có thể tấn cấp lên Tứ cấp.”
Trong nguyên tác, nam chính Liễu Hạo Triết và Vũ Phi chính là dựa vào cách này để tấn cấp lên Tứ cấp.
Tô Lạc gật đầu. “Thì ra là thế.”
“Lạc Lạc, kẻ thù của chúng ta còn rất nhiều, Hắc Quyết vẫn luôn không tìm thấy chúng ta. Hơn nữa, Thiên Âm Tông có năm tên tu sĩ Tứ cấp, Tư Đồ Khánh đã chết, còn lại bốn vị Thái thượng trưởng lão, chúng ta cũng không thể không đề phòng.”
Nghe được câu này, sắc mặt Tô Lạc liền thay đổi. “Thiên Âm Tông có năm tên Tứ cấp sao! Nhiều tu sĩ Tứ cấp như vậy?”
Vương Tử Hiên gật đầu. “Kỳ thật Tư Đồ Khánh đã khinh địch. Nếu như hắn dẫn theo thêm một gã Thái thượng trưởng lão Tứ cấp nữa, như vậy chúng ta e rằng chắc chắn phải c.h.ế.t không thể nghi ngờ.”
Tô Lạc rất tán thành. “Quả thật là như thế. Thiên Âm Tông bọn họ có nhiều tu sĩ Tứ cấp như vậy, chỉ cần đến thêm hai người nữa thôi, chúng ta chắc chắn sẽ c.h.ế.t không thể nghi ngờ. Thế nhưng Tư Đồ Khánh có thực lực Tứ cấp hậu kỳ, lại là Tông chủ của Thiên Âm Tông, hắn căn bản không coi hai con kiến hôi Tứ cấp nho nhỏ chúng ta vào mắt, hắn cảm thấy chỉ cần dùng một ngón tay cũng có thể bóp c.h.ế.t chúng ta, kết quả, hắn lại lật thuyền trong mương, bị huynh g.i.ế.c chết.”
Vương Tử Hiên cười khổ. “Kỳ thật, ta có thể g.i.ế.c hắn thật sự là vô cùng may mắn. Thứ nhất, Tư Đồ Khánh là Mộc linh căn, Hỏa Diễm Phiến Tử của ta rất khắc chế hắn, khiến cho hắn không cách nào sử dụng Mộc hệ linh thuật. Thứ hai, hắn không ngờ tới ta lại có hồn lực cấp sáu. Cho nên, ta mới có thể một chiêu g.i.ế.c c.h.ế.t hắn, khiến hắn trở tay không kịp. Nếu như hắn sớm biết ta là hồn lực cấp sáu, nhất định sẽ có sự phòng bị, không đến mức khinh địch như vậy.”
“Còn nữa, chúng ta đã sớm định ra kế hoạch ba chiêu. Một chiêu tiếp nối một chiêu đánh ra, giành được tiên cơ, khiến cho hắn chỉ có thể bị động tiếp chiêu, căn bản không có cơ hội chủ động ra tay. Hắn thậm chí ngay cả độc dược và âm vân cũng không sử dụng được, đã bị huynh g.i.ế.c c.h.ế.t rồi.”
Nghe người yêu nói, Vương Tử Hiên khẽ gật đầu. “Lạc Lạc, nhớ kỹ chuyện này. Nếu như sau này, chúng ta gặp phải tu sĩ có thực lực thấp hơn mình, nhớ kỹ, nhất định không được khinh địch.”
Tô Lạc gật đầu lia lịa. “Ừm, ta biết rồi.”
Vương Tử Hiên suy tư một chút rồi nói: “Tư Đồ Khánh đã chết, bốn gã Thái thượng trưởng lão kia của Thiên Âm Tông nhất định đang bận rộn tranh giành chức vị Tông chủ, trong thời gian ngắn sẽ không rảnh để ý đến hai chúng ta. Lúc này chính là thời cơ tốt để chúng ta ẩn nhẫn, nỗ lực tu luyện. Chỉ có chúng ta chân chính trở thành tu sĩ Tứ cấp, chúng ta mới có thể có đủ tự tin để đối mặt với sự truy sát của những người này, chúng ta mới có thể không sợ bọn họ.”
“Đúng vậy. Lần này chúng ta có thể g.i.ế.c c.h.ế.t Tư Đồ Khánh, là bởi vì Tư Đồ Khánh không hiểu rõ chúng ta. Nhưng hiện tại, người biết rõ chiêu thức của chúng ta chắc hẳn đã rất nhiều rồi, chúng ta muốn dùng lại cách cũ, g.i.ế.c c.h.ế.t những tu sĩ Tứ cấp khác, cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nam-phu-duoc-cung-chieu/chuong-153-ngu-doc-son-2.html.]
Vương Tử Hiên gật đầu. “Ngươi hiểu là tốt.”
Vương Tử Hiên và Tô Lạc ẩn náu ở Ngũ Độc Sơn tu luyện năm mươi năm, cuối cùng cũng đã được như ý nguyện, hai người cùng nhau tấn cấp lên Tứ cấp. Thế nhưng, sau khi tấn cấp Tứ cấp, hai người lại trở thành kẻ trắng tay. Linh thạch trên người hai người cộng lại cũng không đủ một trăm khối. Tam cấp đan dược trong tay Vương Tử Hiên đã dùng hết toàn bộ, Tam cấp linh thảo cũng không còn. Sau khi tấn cấp Tứ cấp, Vương Tử Hiên cũng không trồng Tam cấp linh thảo nữa.
Bên Tô Lạc cũng là trắng tay, Tam cấp pháp khí trên người chỉ còn lại có năm kiện. Trận bàn một cái cũng không còn, đều đã bán hết. Tam cấp linh phù cũng không còn, cũng đã bán hết.
Vương Tử Hiên và Tô Lạc nhìn nhau, hai vợ chồng trao đổi một ánh mắt bất đắc dĩ.
Vương Tử Hiên nói: “Trên người ta còn có năm kiện Tam cấp pháp khí, lát nữa ta sẽ giữ lại cái mặt nạ, còn lại bốn kiện đều bán hết, hẳn là có thể đổi được một ít linh thạch. Ngoại trừ năm kiện pháp khí này ra, đan dược và linh phù trên người ta đều là Tứ cấp. Trận bàn thì không còn. Tứ cấp đan dược phải mang đến hội đấu giá bán. Tứ cấp linh phù không còn nhiều, phải giữ lại để chúng ta dùng.”
Tô Lạc gật đầu. “Trên người ta cũng chỉ còn lại có năm kiện Tam cấp pháp khí có thể bán. Hay là, chúng ta bán một kiện Tam cấp phi hành pháp khí đi?”
Vương Tử Hiên lắc đầu. “Không cần vội, phi hành pháp khí mang đến hội đấu giá bán sẽ tốt hơn. Chúng ta cứ bán pháp khí trước đã!”
“Vậy, ta giữ lại một cái mặt nạ, giữ lại một thanh Tam cấp pháp kiếm, bán ba kiện pháp khí đi!” Nói xong, Tô Lạc lấy đôi găng tay, vòng tay phòng ngự và một tòa phù văn hỏa tháp của mình ra đưa cho người yêu.
Vương Tử Hiên nhìn ba kiện pháp khí, cất đôi găng tay và phù văn hỏa tháp đi, sau đó đeo chiếc vòng tay lên cổ tay người yêu. “Chiếc vòng tay này nàng đeo đi, không bán.”
“Ồ!” Tô Lạc gật đầu, y biết trong tay hắn không có pháp khí phòng ngự, Tử Hiên nhất định sẽ không yên tâm.
Vương Tử Hiên và Tô Lạc thu dọn đồ đạc một chút, sau đó phá trận pháp đi, bọn họ không dịch dung, chỉ đơn giản đeo một cái mặt nạ, liền rời khỏi Ngũ Độc Sơn.
Hai người cưỡi yêu mã nhị cấp, đi đến một thị trấn gần đó. Vương Tử Hiên bán hai kiện pháp khí của Tô Lạc đi. Sau đó, hai người lại đổi chỗ khác, đến một tòa thành thị loại hai, Vương Tử Hiên lại bán bốn kiện pháp khí của mình đi, lần lượt là một thanh pháp kiếm, Lôi Tháp, găng tay và trấn giấy. Bán sáu kiện pháp khí, hai người có được một ngàn năm trăm vạn linh thạch.
Tuy rằng những thứ bọn họ bán đều là pháp khí cũ. Nhưng, trên pháp khí khắc rất nhiều phù văn, uy lực đều rất mạnh, cho nên bán cũng đắt hơn một chút.
Có linh thạch, Vương Tử Hiên và Tô Lạc liền ngồi phi hành pháp khí Tam cấp rời đi.
Đứng trong khoang điều khiển, nhìn thấy điểm đến mà người yêu thiết lập vậy mà lại là Thiên Hồng Tông ở Ngụy quốc, Tô Lạc không khỏi chớp chớp mắt. “Chúng ta muốn về Ngụy quốc sao?”
Vương Tử Hiên gật đầu. “Đúng vậy, về Ngụy quốc, hôm qua ta có nhắn tin hỏi thăm Đông Phương sư huynh, sư huynh nói một năm sau, Thiên Hồng Tông sẽ tổ chức hội đấu giá lớn, cho nên ta muốn quay về. Mang một ít Tứ cấp đan dược về tham gia hội đấu giá.”
“Còn phi hành pháp khí nữa, hiện tại trong tay chúng ta có một kiện Tứ cấp phi hành pháp khí, và tám kiện Tam cấp phi hành pháp khí, chúng ta sử dụng không hết nhiều như vậy.”
Vương Tử Hiên gật đầu. “Ừ, vậy chúng ta giữ lại một kiện Tứ cấp phi hành pháp khí, bán hết tám kiện Tam cấp phi hành pháp khí còn lại đi.”
Tô Lạc nghe vậy, nhíu mày. “Nhưng mà, Tứ cấp tài liệu không dễ tìm, Tứ cấp phi hành pháp khí của chúng ta là của Tư Đồ Khánh. Không sửa sang lại một chút, cứ thế mang ra ngoài, người khác vừa nhìn là biết ngay pháp khí của Thiên Âm Tông.”
“Không sao, nàng không cần lo lắng chuyện này, hội đấu giá của Thiên Hồng Tông trăm năm mới tổ chức một lần, trên hội đấu giá nhất định sẽ có Tứ cấp luyện khí tài liệu. Đến lúc đó chúng ta mua, dùng để sửa sang lại phi hành pháp khí là được.”
Tô Lạc suy nghĩ một chút. “Nói cũng phải. Trên hội đấu giá hẳn là sẽ có Tứ cấp luyện khí tài liệu. Nhưng mà, phi hành pháp khí của Tư Đồ Khánh là loại cỡ lớn, không thích hợp để hai người chúng ta sử dụng, nếu là loại nhỏ thì tốt rồi. Phi hành pháp khí cỡ lớn tiêu hao linh thạch rất nhiều.”
Nghe được câu này, Vương Tử Hiên nhíu mày. “Vậy thì hết cách rồi. Tứ cấp phi hành pháp khí sao dễ tìm như vậy?”
“Hay là, đợi sau khi chúng ta trở về tông môn, chúng ta hỏi thăm Đông Phương sư huynh trước, nếu như trong số vật phẩm đấu giá của bọn họ có Tứ cấp phi hành pháp khí loại nhỏ, chúng ta có thể đổi với bọn họ, chúng ta sửa sang lại phi hành pháp khí trong tay một chút, sau đó đổi với hắn là được rồi.”
Vương Tử Hiên nhìn người vợ của mình, ôn nhu xoa xoa tóc người yêu. “Trí nhớ của nàng tốt thật đấy. Được, trở về rồi, chúng ta tìm hiểu kỹ càng vật phẩm đấu giá của bọn họ một chút. Có thứ gì thích hợp, chúng ta có thể mua. Dù sao vật phẩm của chúng ta đều rất đáng giá, sau khi hội đấu giá kết thúc, chúng ta sẽ không còn nghèo như vậy nữa.”
Nghe vậy, Tô Lạc rất tán thành. “Bản lĩnh của huynh ta còn không tin tưởng sao? Mỗi lần huynh tùy tiện lấy ra một viên đan dược, đều có thể khiến người ta tranh nhau cướp giật. Lần này huynh muốn lấy ra chính là Tứ cấp đan dược, nhất định là vô giá.”
“Nàng hiểu ta là được rồi.”
Tô Lạc cười nói. “Đó là đương nhiên.”