Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 576

Cập nhật lúc: 2025-03-22 07:18:39
Lượt xem: 17

Giọng nói trầm khàn chứa đựng những cảm xúc bị đè nén, có xu hướng như một cơn bão sắp ập đến.

Cô ngước lên nhìn, bắt gặp đôi mắt đen láy của anh ấy.

Lúc này đôi mắt của Thiệu Dương hiện lên vẻ sắc bén, sâu thăm thẳm, hoàn toàn mất đi hình ảnh hiền lành, tao nhã và tốt bụng mà anh ấy thường giả vờ.

Giang Tuyết nhạy cảm đến mức gần như ngay lập tức nghĩ tới lời mình vừa nói.

Cô ấy mở miệng muốn giải thích.

Anh ấy lại là người đầu tiên hỏi.

“Một tờ bát tự?”

Anh ấy dùng ngón tay chạm vào môi cô ấy, nán lại trên môi cô ấy giây lát: “Ngày đó em hôn anh, sao em không là do bát tự?”

Sau đó, anh ấy nói tiếp: “Em có thể thay đổi yêu thích của mình bất cứ lúc nào? Giang Tuyết, em đối với tình cảm, luôn tùy tiện như vậy à?”

Giang Tuyết nghe vậy không thoải mái, trước sau nói gì anh ấy cũng không nghe sao?

Cô ấy đứng thẳng dậy, thoát khỏi vòng tay anh ấy, muốn hỏi anh ấy xem việc nói những lời này trong tình huống như vậy có thú vị hay không?

Khi cô ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt tổn thương của anh ấy, ánh mắt Giang Tuyết run rẩy.

Ngoan quá, vẻ mặt tổn thương và bất bình này khác với vẻ mặt độc tài mà cô ấy đã tưởng tượng.

Như mọi người đều biết, cô ấy thích những thứ mềm mại hơn là những thứ cứng rắn.

“Tôi cảm thấy, tôi cần phải giải thích, ý tôi là, tôi...

um.”

Đột nhiên Thiệu Dương cúi đầu, một tay vòng qua eo cô ấy, dùng tay còn lại nâng đầu cô ấy rồi hôn một cách nặng nề.

Trong bóng tối, hơi thở của anh ấy nóng dần lên, đôi môi mỏng cũng bỏng cháy, nhưng lại khác hẳn với vẻ thiếu kiên nhẫn mà cô ấy tưởng tượng.

DTV

Anh ấy rất dịu dàng, nhẹ nhàng mà cảnh giác, thử hôn nhẹ lên môi cô ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-576.html.]

Giang Tuyết cảm nhận được sự thận trọng đó, những suy nghĩ không tên đột nhiên dâng trào trong lòng, cô ấy chủ động vòng tay ôm lấy eo anh ấy, dùng đôi môi đỏ mọng hôn lại anh ấy, quyến luyến say đắm.

Một động tác đơn giản của cô ấy khiến Thiệu Dương hoàn toàn mất kiểm soát, trong lòng anh ấy dâng lên một cảm giác ngây ngất.

Từ thận trọng lúc đầu, trở nên đầy tính chiến lược.

Giang Tuyết bị nụ hôn của anh ấy làm miệng đau nhức, sau khi đẩy anh ấy ra, cô ấy che miệng lại nói: “Tôi nghĩ mình cần phải giải thích chuyện vừa xảy ra.”

Trong lòng Thiệu Dương đã sớm mở trẩy hội khi nhận được sự đồng ý của Giang Tuyết.

Tâm trạng của anh ấy bây giờ đã hoàn toàn thay đổi so với lúc nãy.

Vẻ lo lắng ban đầu đã mất hút, thay vào đó, sự mừng thầm không thể kìm nén được đang dần dần lộ ra.

Thiệu Dương cúi đầu, một tay vòng ra sau lưng của Giang Tuyết, cực kỳ kiên nhẫn nhìn vào mắt cô ấy, giọng nói dịu dàng vang lên: “Em giải thích đi, tôi đang nghe đây...”

Ánh mắt lộ liễu kia cứ dính sát vào đôi môi đỏ hồng của người ta, hơn nữa, nó còn rực cháy tới mức khiến ai bị nhìn cũng phải đỏ mặt.

Đến bây giờ, mục đích của anh ấy đã quá rõ ràng.

Đó chính là làm cho Giang Tuyết cảm thấy xấu hổ.

Người này bị gì mà biến hóa nhanh vậy trời?

Vừa nãy còn như bé mèo nhỏ không rành thế sự đang oan ức, mếu máo vì không vui, đùng cái trở mặt thành công tử già đời đắc thắng tình trường là sao cha.

“Em thấy anh hình như cũng không tức giận lắm, vậy thì em không cần phải giải thích làm gì...

Giang Tuyết vươn tay đẩy cơ thể mình ra khỏi lồng n.g.ự.c ấm áp của Thiệu Dương, định chuẩn bị quay người rời đi.

Đáng tiếc là cô ấy chưa đẩy ra tới đâu thì đã bị đối phương kéo cổ tay túm trở về trong lồng n.g.ự.c rồi.

Trên ngón tay của Thiệu Dương có vết chai mỏng, nên khi cảm giác thô ráp ấy truyền đến từ da tay, lông tơ, da gà da vịt trên người Giang Tuyết đều dựng đứng lên hết trơn.

“Tôi muốn nghe em giải thích.”

Thiệu Dương nói một cách cực kỳ ghiêm túc, trong con ngươi đen láy và sâu thẳm ấy, Giang Tuyết thấy được một màu cố chấp, hơn nữa, chủ nhân của đôi mắt còn chẳng thèm che giấu tình cảm mãnh liệt như muốn b.ắ.n ra ngoài kia.

Loading...