Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 538
Cập nhật lúc: 2025-03-21 22:13:24
Lượt xem: 27
“Nhưng vợ cháu đúng là lợi hại, kịp thời đưa vật tư trị liệu đến còn liên tiếp để người mang đồ ăn và vật tư trong mười ngày, bất kể chuyện nào trong số này cũng xứng đáng được khen ngợi, tòa soạn còn gọi điện thoại đến chỗ tôi, cậu về nhà nói chuyện với vợ mình một chút, ký giả tòa soạn muốn đi qua phỏng vấn cô ấy”
Thành công khiến Triệu Lữ không còn lo nghĩ, Thẩm Trình nhẹ nhàng thở ra, nhưng không có biểu hiện ra ngoài.
Người của tòa soạn đến rất nhanh, vừa ngày thứ hai thì đã có một nữ ký giả tới khu nhà phỏng vấn Giang Niệm Tư.
Là một cô gái rất trẻ trung, nhưng mà rất hay nói.
Giang Niệm Tư được mời tiếp nhận phỏng vấn.
Lúc bị hỏi tốn bao nhiêu tiền thì Giang Niệm Tư nói rõ sự thật, tiền mặt hơn 3 vạn, cổ phần của công ty bán ra 4%.
Vào thời đại này, nếu nhà nào có 1 vạn thì đã được coi là một chủ đề gây bàn tán, vậy mà Giang Niệm Tư một hơi tiêu hơn 3 vạn khiến nữ phóng viên nghẹn họng nhìn trân trối.
Giang Niệm Tư cũng chỉ thu từ con đường chân chính, cũng có thể điều tra, bởi vì sạch sẽ thanh bạch cho nên cũng không sợ nói ra.
Nữ phóng viên lắp bắp nói: “Vậy cô tiêu số tiền này cũng tặng đi với danh nghĩa các nhân sao?”
“Đương nhiên.” Giang Niệm Tư dừng một chút, đổi giọng: “Không đúng, là lấy danh nghĩa vợ chồng chúng tôi, trong số tiền này, có hơn một nửa là của chồng giao cho tôi.
“Là một phần tiết kiệm sao?”
“Toàn bộ tiết kiệm”
DTV
Giang Niệm Tư cười nhìn nữ phóng viên.
Nữ phóng viên chụp mấy bức ảnh cho Giang Niệm Tư, nhìn thấy Giang Niệm Tư nở nụ cười dịu dàng trong ảnh thì nữ phóng viên có loại bị cảm giác rung động.
Như vậy là hào phóng đến mức nào chứ.
“Là nguyên nhân gì đã thúc đẩy cô hào phóng như vậy, nguyện ý tiêu hết tiền tiết kiệm vào người dân?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-538.html.]
“Bởi vì một quân nhân” Giang Niệm Tư nhớ đến một kiếp của mình, cô đã được một người lính cứu.
Cô thản nhiên nói: “Chồng tôi cũng là một quân nhân bảo vệ quốc gia, thân là vợ của anh ấy, ngoại trừ ủng hộ anh ấy về mặt tư tưởng thì tôi còn muốn ủng hộ anh ấy bằng hành động. Dùng năng lực của mình để nói cho tất cả quân giải phóng ở tiền tuyến, quốc gia nhân dân gặp nạn, mọi người vẫn luôn xông lên tuyến đầu, nếu đã như vậy thì mọi người đừng cô đơn, tôi sẽ thật cố gắng, dùng năng lực của mình để làm hậu phương cho quân nhân cả một đời.”
Nữ phóng viên tới phỏng vấn, vốn cho rằng sau khi hỏi đề tài này thì nhận được một câu trả lời liên miền dài vô tận.
Nhưng sau khi nghe xong nguyên nhân của cô thì cô ấy đột nhiên tỉnh ngộ.
Quả nhiên, nếu lòng dạ một người mở rộng tới trình độ nhất định thì có rất nhiều người không thể phỏng đoán được suy nghĩ của đối phương.
“Nhưng năng lực của một người có hạn, bác sĩ Giang làm như vậy thì có mệt không?”
Lúc hỏi vấn đề này, nữ phóng viên vừa vặn cầm máy ảnh chụp ảnh cho Giang Niệm Tư.
Giang Niệm Tư nhìn ống kính, trong nụ cười tươi có loại ước mơ tương lai tươi đẹp.
“Đúng là năng lực một người có hạn, nhưng tôi tin là trong tổ quốc lớn của chúng ta nhất định có ngàn ngàn vạn vạn người như tôi, tôi hy vọng, nhất định có ngàn ngàn vạn vạn người đứng ở sau lưng các quân nhân như tôi.
Ngàn ngàn vạn vạn tôi...
Nữ phóng viên nhìn nụ cười tốt đẹp như vậy thì nhấn nút chụp, lưu lại sự tốt đẹp này.
Trong lòng cô ấy rất rất rung động.
Nếu như nói, nếu như cô nói những lời này trước khi làm thì có thể sẽ có người khịt mũi coi thường, cũng có thể sẽ có người cảm thấy cô chỉ biết nói lời dễ nghe.
Nhưng cô lại nói ra lời này sau khi bỏ ra hết tiền tiết kiệm, hơn nữa còn chạy đến giúp đỡ rồi mới nói.
Một khắc này, nữ phóng viên biết suy nghĩ lời nói của cô cũng đều xuất phát từ đáy lòng.
Tin rằng nếu đưa bản tin này ra ngoài thì tất cả mọi người đều sẽ cảm thấy như vậy.
Người còn trẻ như vậy còn ưu tú như thế thì đã rất hiếm thấy.