Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 523
Cập nhật lúc: 2025-03-21 22:12:54
Lượt xem: 17
Anh còn có thể nghe thấy tiếng động bên ngoài nhưng lại không nghe thấy động tĩnh của người nằm ngay ở trên mình.
“Niệm Niệm, em muốn anh c.h.ế.t sao?”
Thẩm Trình đau đến ngạt thở, nhưng lại bất lực, ngay cả việc giúp cô giảm bớt đau đớn mà anh cũng không làm được.
Cuối cùng thì bên ngoài cũng truyền đến ánh sáng, hòn đá ở phía trên nhất đã được đẩy ra.
Các chiến sĩ trông thấy anh, cũng nhìn thấy tình huống bên dưới.
Đám người không dám trì hoãn mà cùng nhau chuyển tảng đá ở phía trên nhất ra.
Tảng đá kia chính là tảng đá đặt trên người Giang Niệm Tư.
Phải 4 cái binh lính được huấn luyện nghiêm chỉnh hợp lực lại thì mới đẩy được hòn đá này ra.
Lúc mang khối đá này ra, trong lòng các chiến sĩ như đã có đáp án.
Sau khi hoàn toàn khôi phục ánh sáng thì Thẩm Trình mới nhìn thấy rõ, vị trí thái dương của Giang Niệm Tư vẫn luôn chảy máu.
Sắc mặt cô tái nhợt giống như một con búp bê đã vỡ nát tan tành, yếu ớt khiến lòng người cũng thấy đau.
Thẩm Trình không chút do dự mà ôm cô chạy về phía khu vực an toàn.
Đây là lần đầu tiên các chiến sĩ nhìn thấy dáng vẻ đó của Thẩm Trình.
Ánh mắt thất hồn lạc phách, từng giọt nước mắt lớn vẫn đang lăn xuống cùng với bước chân lảo đảo chạy đi.
Anh ôm Giang Niệm Tư xuyên thẳng qua tại đống phế tích, hai tay ôm chặt lấy cô.
“Niệm Niệm, em kiên trì chút, anh lập tức đưa em đi gặp bác sĩ...”
Thẩm Trình không muốn thừa nhận, nhưng anh biết rõ một chuyện, bọn họ bị chôn ở bên dưới trong thời gian dài như vậy, cơ thể kề nhau nhưng anh lại không nghe thấy tiếng tim đập của cô.
Không có tiếng tim đập, cũng không có tiếng hô hấp.
Thẩm Trình không thể nào chấp nhận được sự thật này.
Niệm Niệm của anh không còn.. Cô không còn.
Làm sao cô có thể không con.
Hai tay Thẩm Trình ôm cô đang dùng sức đến mức khớp xương trở nên trắng bệch.
“Niệm Niệm, đừng bỏ anh lại, van xin em...
Anh gần như hèn mọn mà khẩn cầu.
Anh biết trên người cô có bí mật, lần này dự báo chuyện động đất càng khiến anh biết cô không giống mọi người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-523.html.]
Anh ẩn nhẫn nức nở cầu xin cô: “Niệm Niệm, đừng đi, có được không.
“
Anh không muốn cô rời đi.
Thẩm Trình đau đến mức tim như mất cảm giác.
Ở khu vực an toàn có rất nhiều bác sĩ.
Từ Xán Xán chính là người trông thấy Thẩm Trình đầu tiên, sau khi thấy rõ người trong tay anh ôm là ai thì con ngươi bỗng nhiên phóng đại.
DTV
“Bác sĩ Giang” Cô ấy hô to một tiếng, đứng dậy chạy tới.
Tiếng hộ của cô ấy cũng khiến các bác sĩ của bệnh viện quân khu 624 chú ý đến.
Đám người nghe thấy tiếng thì ngẩng đầu.
Thẩm Trình đã ôm Giang Niệm Tư chạy tới, trên mặt anh có đầy nước mắt, vừa tới nơi thì hai chân đã mềm nhũn quỳ xuống đất.
Nhưng hai tay của anh lại vững vàng ôm lấy Giang Niệm Tư.
“Mau, mau, mau cứu cô ấy, mau...”
Hứa Quan Quan cùng bác sĩ Đỗ vội vàng chạy tới, bác sĩ Đỗ vừa mới kiểm tra tình huống thì trong lòng liền lộp bộp một tiếng.
Hứa Quan Quan cũng không khá hơn chút nào.
Cô ấy nhanh chóng hồi sức tim phổi cho Giang Niệm Tư.
Thẩm Trình liền quỳ gối ở bên cạnh Giang Niệm Tư, trên người anh toàn là đất cát, hai tay gắt gao nắm lấy tay Giang Niệm Tư.
Ngày bình thường mọi người gặp Thẩm Trình thì cũng chỉ nhìn thấy dáng vẻ lãnh khốc không dễ nói chuyện của anh.
Mà giờ khắc này, trên mặt anh tràn đầy tro bụi, còn vương đầy nước mắt nước mũi.
Anh khóc vô cùng chật vật.
Giang Niệm Tư mất ý thức tiến vào một không gian trống rỗng.
Bốn phía nơi nào cũng trắng xóa.
Tiếp đó trên không xuất hiện một hình ảnh, trong tấm hình là dáng vẻ Thẩm Trình quỳ gối bên người cô khóc mức không còn tiếng.
Còn có Hứa Quan Quan đang hồi sức tim phổi cho Cô.
Cô đã c.h.ế.t rồi sao?
Cô thua cuộc rồi sao?
Cô nhìn Thẩm Trình khóc đến thương tâm như vậy thì rất muốn ôm anh một cái, an ủi ủi anh, nói cho anh biết là mình không sao cả.