Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 521

Cập nhật lúc: 2025-03-21 22:12:50
Lượt xem: 21

Giang Niệm Tư mang theo cái hòm thuốc, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Khi đến vùng đất mới, Thẩm Trình vội vàng cứu người, cũng không có thời gian để ý Giang Niệm Tư cho nên chỉ căn dặn cô đến chỗ đất bằng chờ đợi rồi anh lập tức bắt đầu bận rộn.

Giang Niệm Tư đứng trên chỗ đất bằng xem xét hoàn cảnh chung quanh.

Tất cả đống phế tích bên này đều không phải là đống phế tích mà Thẩm Trình bị chôn xuống.

Đống phế tích kia có đặc điểm rất rõ ràng, là đống phế tích hình tam giác như mũi khoan.

Hơn nữa ở giữa là khoảng không, phía dưới đống đổ nát thê lương có một không gian không lớn không nhỏ.

Giang Niệm Tư nhìn xung quanh một hồi, nghe thấy có người tới hô: “Đoàn trưởng, bên kia có một đám con nít”

Trẻ con?

Giang Niệm Tư bỗng nhiên quay đầu nhìn sang, Thẩm Trình nhảy xuống từ đống phế tích cao hai mét, vừa đi vừa hỏi thăm binh sĩ: “Ở nơi nào? Dẫn đường đi.”

Giang Niệm Tư có loại dự cảm rất mãnh liệt, chỗ Thẩm Trình muốn đi chính là chỗ bị chôn trong giấc mơ.

Cô vô ý thức đi theo.

Đi thêm vài phút đồng hồ, cuối cùng cũng nhìn thấy đống phế tích giống trong mơ như đúc.

Chính là chỗ đó.

Giang Niệm Tư đi nhanh tới, kéo tay Thẩm Trình lại.

“Thẩm Trình, bảo bọn họ đi mau.

Tiếng nói có chút rung động.

Thẩm Trình hơi dừng chân một chút, giống như tâm linh tương thông mà lập tức nhớ đến lời cô nói.

Anh sẽ xảy ra chuyện.

Bọn họ đã đến phía trước đống phế tích, bên trong truyền đến tiếng khóc của bọn nhỏ, không chỉ một.

Hiện tại người của anh đang bắt đầu cứu.

Mấy chiến sĩ ngăn ở phế tích miệng nơi đó, đang luồn thân thể đi vào bên trong.

Thẩm Trình nhìn Giang Niệm Tư, thấp giọng hỏi cô: “Sẽ sập sao?”

Giang Niệm Tư không muốn thừa nhận, nhưng cô không thể không thừa nhận, cô gật đầu một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-521.html.]

“Thời gian thì sao?” Anh hỏi.

Nước mắt của Giang Niệm Tư rớt xuống, cô như biết quyết định của anh.

Cũng như ngọn núi sập lúc trước, mặc dù cô không biết thời gian cụ thể nhưng khi cô nhìn thấy mảnh phế tích này thì cảm giác dự cảm mãnh liệt kia lại xuất hiện.

Sự trầm mặc của cô khiến Thẩm Trình hiểu ra tất cả.

Anh bỗng nhiên quay đầu, hô về về các binh sĩ: “Toàn thể lui lại cho tôi.”

Mấy người lính đang đi vào một nửa đã cứu được vài đứa bé, sau khi nghe thấy lệnh thì lập tức lui lại.

Anh bảo người khác rút lui còn mình thì lại chạy về phía đó: “Bên trong còn có bao nhiêu trẻ con?”

“Báo cáo đoàn trưởng, còn có một đứa.

Thẩm Trình dứt khoát vọt vào.

Lúc Giang Niệm Tư biết bên trong còn có trẻ con thì cũng biết đây là câu hỏi không thể giải được.

Với thân phận của Thẩm Trình, anh đã được chú định cho dù biết sẽ có nguy hiểm thì cũng sẽ không có khả năng bỏ lại chiến hữu mọi người.

DTV

Ở đây nhất định sẽ đổ sụp, mà anh nhất định phải đi vào cứu đứa bé bị chôn ở phía dưới.

Giang Niệm Tư nhìn bóng lưng anh vọt vào, nước mắt chảy xuống từng hạt lớn.

Vẫn không thể thay đổi được kết cục sao?

Không thể nào từ bỏ sinh mệnh ở phía trước được, nhưng nơi này sẽ đổ sụp ngay lập tức, anh không thể.

Cảm giác nguy cơ đập vào mắt, tỏ rõ kết cục sắp xảy ra.

Có lẽ là khi con người tới điểm cực hạn thì tốc độ não chuyển động cũng sẽ nhanh hơn.

Một khắc này, nghĩ đến cảnh tượng trong mơ, Giang Niệm Tư bỗng nhiên có một suy nghĩ.

Vốn là đời thứ nhất cô không nên chết, là bị người khác cưỡng ép thay đổi vận mệnh cho nên mới chết.

Mà ông trời lại cho cô cơ hội làm lại, như có một cánh tay trong cõi u minh bảo cô chữa lại kịch bản ban đầu.

Vậy đã nói rõ, cô chính là biến số trong này, cũng sẽ không c.h.ế.t được, nếu không thì cô sẽ không có cơ hội làm lại.

Mà cũng sẽ không cho cô những giấc mơ dự báo này.

Mà vận mệnh của Thẩm Trình sẽ không chết, nhưng cũng có thể sẽ bị thương nặng.

Loading...