Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 520

Cập nhật lúc: 2025-03-21 22:12:48
Lượt xem: 26

Mấy người nhìn thấy cảnh này thì vô cùng khiếp sợ, chúng tướng sĩ có cảm giác sống sót sau đại này.

Nếu như không phải đoàn trưởng kịp thời bảo bọn họ rút về thì bây giờ những người bị chôn ở phía dưới chờ cứu viện chính là bọn họ.

Hơn nữa có thể chờ được cứu viện đến hay không cũng chỉ là một chuyện.

Đoàn trưởng đã cứu được tất cả mọi người ở đây một mạng.

Người sốc nhất ở đây không ai bằng Thẩm Trình.

Chỉ có anh biết, tại sao anh lại đột nhiên bảo bọn họ rút về.

Không có người nào bị chôn, Giang Niệm Tư nhẹ nhàng thở phào.

Rốt cuộc thì hơn 100 người đã được cứu.

Cuối cùng cũng không giống trong giấc mơ.

Giang Niệm Tư ghé vào trên vai Thẩm Trình, nước mắt rơi xuống cộp cộp.

“Quá tốt rồi, tất cả mọi người đều không sao.”

Thẩm Trình duy trì cùng một tư thế không thay đổi, đôi tay ở chỗ vai của cô lại dùng thêm lực.

Giang Niệm Tư cảm thấy khó chịu cho nên bảo anh đặt mình xuống.

Thẩm Trình nghe lời đặt cô xuống đất, con người đen nhánh nặng nề như biển.

Đôi tay lớn của vuốt ve đầu Giang Niệm Tư, nói nhỏ ở bên tai cô: “Niệm Niệm, chuyện này, em quên đi. Không phải do em nhắc nhở mà do anh tự mình phát hiện, biết không? Em chỉ đến bảo anh hỗ trợ tìm Giang Bằng Vũ, em không biết gì cả.”

Tiếng nói của người đàn ông trầm thấp tạo ra cảnh báo trong lòng Giang Niệm Tư.

Trên trăm người khiến cô không thể nào tiếp tục ngồi mặc kệ.

Nhưng đúng là chuyện này sẽ khiến những người khác hoài nghi.

Bởi vì bọn họ cũng chỉ nghe theo mệnh lệnh của Thẩm Trình chạy về thì mới tránh được chuyện bị chôn dưới ba tấc đất.

Sau khi mọi chuyện kết thúc thì nhất định sẽ có người nhắc đến.

Cô trầm mặc nhìn Thẩm Trình, trong mắt cô lập tức xuất hiện vẻ bối rối: “Vậy thì anh phải làm sao?”

“Yên tâm, anh không sao cả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-520.html.]

Thẩm Trình giữ lấy đầu của cô ở trong lực mình, con ngươi đen nhánh nhìn qua cái ngọn núi sụp đổ kia.

“Nếu đặt việc này lên anh thì rất dễ giải thích, nếu đổi lại là em thì sẽ không ổn, biết không?”

“Anh thật sự không bị sao thật chứ?” Giang Niệm Tư lo lắng nhìn anh.

Thẩm Trình An an ủi cô: “Sẽ không, nếu chuyện này trên người anh thì anh sẽ có thể giải thích được, cám ơn em, Niệm Niệm.

Cảm ơn cô không tiếc bại lộ bí mật của mình để cứu chiến hữu của anh.

Anh không dám tưởng tượng, nếu như khoảng trăm người bọn họ bỏ mạng trong nháy mắt ở đây thì anh sẽ đối mặt với người nhà bọn họ như thế nào.

“Nghe lời, trở lại khu vực an toàn đi, đừng tới mạo hiểm”

Giang Niệm Tư nhìn anh: “Vậy hôm nay anh sẽ đổi chỗ sao?”

Lúc trước cô đã nhờ Thường Minh, Thường Minh cũng đã nói cho Thẩm Trình biết.

DTV

Nghe thấy cô hỏi lần nữa, lại liên tưởng đến chuyện vừa rồi cô mới dự báo chuyện động đấy thì trong nháy mắt Thẩm Trình liền đoán được gì đó.

“Anh sẽ xảy ra chuyện?”

Giang Niệm Tư nhìn anh, gật đầu một cái dưới ánh mắt chăm chú của anh: “Sẽ, nhưng mà em không biết nó ở đâu, chỉ khi nhìn thấy thì em mới có thể xác định”

Sau khi mọi chuyện kết thúc, bọn họ có quá nhiều vấn đề phải nói kỹ.

Trên người cô có rất nhiều chuyện huyền diệu, như đã nói, cô cũng không cần tiếp tục lừa anh.

Giang Niệm Tư nắm tay của anh thật chặt: “Thẩm Trình, em không muốn anh gặp chuyện, thật sự không muốn, cho nên anh nhất định phải thật tốt.”

Nếu như có thể, đương nhiên là Thẩm Trình không muốn xảy ra chuyện.

Anh còn muốn sống thật tốt để yêu thương cô.

Nếu như anh không còn thì cô phải làm sao bây giờ?

Lần này cô có thể nhắc nhở đồng đội tránh đi thì nhất định cũng có thể kịp thời nhắc nhở anh tránh đi.

“Buổi chiều anh sẽ đổi địa điểm cứu viện, bên này chỉ để lại một vài người kết thúc công việc, em đi theo anh..”

Nghe vậy, cuối cùng Giang Niệm Tư cũng nở ra nụ cười đầu tiên của hôm nay: “Được.”

Thẩm Trình dẫn theo Giang Niệm Tư đi đến địa điểm cứu viện tiếp theo.

Loading...