Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 514
Cập nhật lúc: 2025-03-21 22:12:11
Lượt xem: 25
Từ Xán Xán nhanh chóng lau bong bóng nước mũi: “Bác sĩ Giang, chị cách xa như vậy mà vậy chạy đến là vì lo lắng cho đoàn trưởng Thẩm, tại sao lại không nói nhiều chút.”
Vừa rồi cô ấy mới lén lút nhìn thấy, vào lúc đoàn trưởng Thẩm đang ăn, bác sĩ Giang ở ngay bên cạnh nhìn anh.
Cả quá trình đều không nói lời nào, không phải bình thường bọn họ hay dính lấy nhau sao?
Giang Niệm Tư nói: “Anh ấy không có nhiều thời gian, chỉ có thời gian ăn và ngủ, nếu chị nói chuyện với anh ấy thêm một câu thì anh ấy sẽ thiếu thời gian nghỉ ngơi.
Hả, Từ Xán Xán có chút khó hiểu.
Bác sĩ Giang còn suy nghĩ nhiều như vậy sao?
Người bình thường có ai nghĩ nhiều như vậy chứ.
Thật không hổ là cô.
Mặc dù không đúng lúc nhưng mà Từ Xán Xán vẫn muốn nói, một người quan tâm chu đáo, lại không sợ nguy hiểm, dám chịu khổ cùng người yêu như bác sĩ Giang thì ngay cả phụ nữ cũng thích cô.
Giang Niệm Tư trở lại khu vực an toàn, Hứa Quan Quan chạy tới nói: “Có mang bình nước về không?”
“Có mang về.” Giang Niệm Tư hỏi cô ấy: “Mọi người phát hiện nguồn nước sao?”
Hứa Quan Quan gật đầu một cái: “Từ phía sau ở đây đi thẳng về phía trước mấy cây số có một đầu đường nhỏ, ở có một dòng sông, nguồn nước rất sạch sẽ, chúng ta có thể mang bình nước đến đó lấy Vào niên đại này, đa số là có thể uống nước sông được, huống chi tình huống bây giờ cũng rất khẩn cấp, chỉ cần không phải thuốc độc thì uống cũng không sao.
Còn tốt hơn là c.h.ế.t khát.
“Chúng ta không thể tới, lỡ như có người bị thương đến, xử lý trễ thì phải làm sao bây giờ? Cô chờ chút, tôi đi tìm mấy người lính đến, để bọn họ cầm bình nước đi lấy nước.
Hai người đang nói chuyện thì đằng sau truyền đến từng tiếng xe.
Đám người quay đầu nhìn lại, đó là một chiếc lại một chiếc xe vật liệu điều trị.
Người của bệnh viện khác đã tới.
Trông thấy một màn này, Giang Niệm Tư thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-514.html.]
DTV
Cũng không cảm thấy mình làm chuyện vô ích, ngay từ đầu cô đã biết, chút ít vật tư kia của mình cũng không thể cứu viện hết cho người một huyện.
Cô chỉ cần chống đỡ ngày đầu, chờ những cái chiếc xe cứu viện bị chặn kia đến là được.
cảm ơn trời đất.
Trong mấy chiếc xe bệnh viện đến, có chủ nhiệm Lý đã từng giám thị Giang Niệm Tư.
Ông ta vừa xuống xe liền nắm tay Giang Niệm Tư: “Chủ nhiệm Giang khổ cực rồi, mọi người mau nghỉ ngơi đi, chúng tôi sẽ xuất lực.
Xe của bọn họ đã gặp xe chở người bị thương đến bệnh viện ở thành phố khác.
Cho nên đã sớm biết các bác sĩ của bệnh viện quân khu 624 đến trước một bước, người cứu viện đã đưa một nhóm bệnh nhân đến thành phố bên cạnh.
Có người tiếp sức, không còn gì tốt hơn, sau khi cứu viện trong thời gian dài thì mấy người Giang Niệm Tư cũng rất mệt mỏi.
“Không khổ cực, vậy giao hết mấy chuyện ở đây cho mọi người trước, trong xe có thuốc đặc hiệu mà tôi đã nghiên cứu, nếu không đủ thuốc thì có thể dùng của chúng tôi.”
Giang Niệm Tư nói chuyện với chủ nhiệm Lý vài câu, cũng không đi gọi các binh sĩ đi lấy nước.
Cô mang theo người của bệnh viện quân khu 624 xách từng thùng nước đi lấy nước.
Mấy người Thẩm Trình đã ăn uống no đủ, còn có một nhóm các chiến sĩ đang chống đỡ tiếp tục cứu viện.
Thời gian trong lúc cứu viện rất quý giá, mấy người Giang Niệm Tư cũng không dám trễ nãi mà lúc đi lấy nước cũng là chạy đi.
Bác sĩ Đỗ không thích vận động, thể lực không tốt bằng mấy người còn lại cho nên vừa chạy vừa thở hổn hển ở phía sau.
Giang Niệm Tư dứt khoát để bác sĩ Đỗ đi từ từ còn bọn họ đi trước một bước.
Sau khi mang nước trở lại khu vực an toàn, bọn họ đi lấy mấy chiếc thùng, bên trong đều là bánh bao chay.
Một đoàn người lại mang đến cho nhóm binh sĩ đang tìm kiếm kia.
Mọi người vừa đói vừa mệt vừa khát.