Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 490

Cập nhật lúc: 2025-03-21 22:11:24
Lượt xem: 31

Một giây sau, Giang Bằng Vũ lại khôi phục dáng vẻ say.

Có lẽ là thấy được người quen.

Hứa Quan Quan phất phất tay với anh ta: “Này, anh không sao chứ?”

“Có kẹo không?” Anh ta hàm hồ hỏi cô ấy.

Kẹo?

Đúng là hôm nay có, trong túi của cô ấy còn có đầy kẹo mừng.

Thế là vội vàng lấy một cái kẹo từ trong túi ra, lột vỏ rồi đưa tới bên miệng anh.

“Này, há miệng, cho anh ăn kẹo”

Lúc cô ấy cười lên, đôi mắt như tỏa sáng, giống như đang trêu chọc trẻ con.

Giang Bằng Vũ lung lay đầu, anh ta uống say xong thì rất nghe lời.

Thế là anh ta há to mồm, “a” một tiếng, một ngụm ngậm lấy ngón tay Hứa Quan Quan và kẹo.

Hứa Quan Quan: ““

Tai cô ấy nóng bỏng, có loại xúc động muốn mắng anh lưu manh.

Một giây sau, anh ta cắm đầu tới, Hứa Quan Quan luống cuống tay chân đón lấy anh ta, tiếp đó đón đầy cõi lòng.

Cơ thể đàn ông cao lớn cứ phủ xuống như vậy, hoàn toàn khóa cô ấy lại.

Hứa Quan Quan chui ở trên vai anh ta, hai tay chống lên phần n.g.ự.c anh ta.

Vốn là có thể dễ dàng đẩy anh ta ra nhưng cô ấy lại không làm gì cả.

Vậy mà cô ấy lại có cảm giác có chút không nỡ đẩy ra.

Hứa Quan Quan hít khí lạnh, trong lòng suy nghĩ, là bởi vì ban đêm quá lạnh mà anh ta lại ấm áp sao?

Cho nên, cô ấy không nỡ đẩy công cụ chắn gió này ra?

Giang Tuyết tới, trông thấy một màn này thì vội vàng lùi lại, có biến có biến, chuyện tốt của anh trai sắp đến.

Sợ quấy rầy chuyện tốt hiếm có này của anh ta, Giang Tuyết như kẻ gian mà nhanh chóng chạy đi.

Lúc chạy đến bậc thang cuối cùng thì kém chút ngã xuống.

May là được Thiệu Dương đang đi đến kéo eo, nhưng mà Thiệu Dương chỉ giữ lấy cơ thể cô ấy, sau đó lập tức rút tay lại.

Đôi mắt sắc bén của anh ấy đảo qua vào ngón tay vừa chạm vào cô ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-490.html.]

“Gấp gáp như vậy, làm trộm sao?”

Anh miễn cưỡng nói, để lộ ra dáng vẻ như không để ý đến.

Giang Tuyết che miệng khẽ cười một tiếng: “Không khác lắm.”

Nói xong, cô bước chân nhẹ nhàng vui vẻ, vui mừng chạy đi.

DTV

Cô không kịp chờ đợi muốn nói cho mẹ biết cuối cùng thì cục sắt nhà mình cũng có biến.

Thiệu Dương nghiêng người dựa vào lan can cầu thang, ánh mắt nóng bỏng nhìn bóng lưng Giang Tuyết vui sướng.

Đáy mắt thoáng qua một ý cười nhẹ nhàng, bao giờ thì anh ấy mới có thể giống Thẩm Trình, ôm mỹ nhân về đây?

...

Ngày hôm sau đêm tân hôn, Giang Niệm Tư thành công dậy trễ.

Cô đỡ eo, nghĩ đến cảnh tượng tối hôm qua thì gương mặt xinh đẹp đỏ tươi một mảnh, nhanh chóng giấu mình vào trong chăn.

Tối hôm qua Thẩm Trình thật sự rất phóng túng.

Sau khi người đàn ông này biết vị ngọt của tủy thì liền quấn lấy cô không biết mệt mỏi.

Giang Niệm Tư cho là mình kháng cự loại chuyện này.

Sự thật chứng minh, cô được Thẩm Trình phục vụ rất thoải mái, cũng có chút quên hết tất cả.

Ừ, quả nhiên là một nam yêu tinh.

Đang nghĩ tới đây, bên ngoài liền truyền đến tiếng bước chân hữu lực của người đàn ông.

Giang Niệm Tư lấy chăn mền đắp trên vai, chỉ lộ ra một cái đầu.

Thẩm Trình mang bữa sáng lên cho cô, bữa sáng là do Đinh Hồng Mai tự mình làm.

Đó là quy củ ở thôn bọn họ.

Ngày hôm sau khi kết hôn cần ăn chè trôi nước. Ngụ ý cả đời viên mãi, hạnh phúc một đời.

Thẩm Trình đặt bát lên trên hộc tủ, nghiêng người ngồi ở bên giường muốn lấy quần áo cho cô.

“Rời giường ăn vặt lót dạ một chút, đợi một chút ngủ tiếp nhé?” Anh biết cô mệt mỏi.

Giang Niệm Tư nhìn dáng vẻ tinh thần sáng láng, thần thanh khí sảng của anh thì cảm thấy không công bằng.

Cô đưa tay ra, ngoắc ngoắc ngón tay với anh: “Anh qua đây.”

Nhìn cô vợ nhỏ mặt phấn má đào, xinh xắn khiến người ta hài lòng, màu mắt Thẩm Trình tối đi.

Anh nghe lời nghiêng người tới gần cô, bị cô cắn một cái vào cổ.

Loading...