Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 472

Cập nhật lúc: 2025-03-21 06:33:43
Lượt xem: 42

Thấy hai mắt đầy tơ m.á.u của Thẩm Trình và vẻ mặt tiều tụy, bỗng dưng nhớ tới hình ảnh anh khổ sở canh giữ ở trước mộ trong mơ.

Trong lúc nhất thời đôi mắt chua xót đến cực độ.

Hai người không coi ai ra gì nhìn nhau, rất nhanh khiến cho người khác chú ý.

Giang Bằng Vũ như người ba già bị cướp mất áo bông nhỏ thấy ghen mà lòng chua xót.

Hứa Quan Quan còn phải làm kiểm tra cho Giang Niệm Tư, không thể không đuổi hai người đàn ông thúi ra ngoài.

Giang Niệm Tư đeo dưỡng khí, cơ thể cũng suy yếu, ngay cả há mồm nói chuyện khó khăn.

Hứa Quan Quan vừa làm kiểm tra cho cô, vừa lên tiếng an ủi cô: “Bác sĩ Giang, cuối cùng cô cũng đã tỉnh, nếu cô không tỉnh lại, tôi lo lắng anh trai cô và Thẩm Trình sẽ hỏng mất”

Giang Niệm Tư chớp mắt, Hứa Quan Quan tiếp tục nói: “Tôi quen biết Thẩm Trình lâu như vậy, lần đầu tiên thấy anh ấy khóc đến như vậy... Bất lực.”

Đúng, chính là cái từ này.

Hứa Quan Quan do dự, đang tự hỏi hình dung như thế nào càng chuẩn xác hơn.

DTV

“Cô cũng biết trước kia tôi từng thích Thẩm Trình, tôi hiểu biết anh ấy, anh ấy ở trong mắt tôi là một người có năng lực, kiêu ngạo, trầm ổn, đừng nhìn anh ấy mới 26 tuổi, không đúng, năm nay đã 27 tuổi, từ lúc anh ấy thiếu niên, anh ấy ở trong mắt đám người đại viện chúng tôi, giống như không gì không làm được.”

“Mặc kệ chúng tôi gặp vấn đề gì, chỉ cần tìm anh ấy, anh ấy có thể dùng phương thức chính xác trợ giúp đoàn người, bằng không tôi là người kiêu ngạo như vậy, cũng không có khả năng theo đuổi anh ấy không bỏ. Bởi vì anh ấy đã sắp là thần thoại ở trong mắt tôi... Nhưng hôm nay, rốt cuộc tôi nhìn thấy một mặt bình thường của anh ấy”

Thì ra trước mặt người mình yêu Thẩm Trình cũng sẽ bất lực như vậy.

Anh không biết, lúc anh khóc lóc xin cô ấy cứu Giang Niệm Tư, cô ấy chấn động đến mức nào đâu.

Thẩm Trình chưa bao giờ xin người, càng đừng nói khóc lóc xin người.

Cô ấy thấy được sự sợ hãi và bất lực trong mắt anh, còn có khủng hoảng.

Cô ấy còn tưởng rằng những cảm xúc đó, vĩnh viễn không thể xuất hiện ở trên người Thẩm Trình.

Giang Niệm Tư gần như có thể tưởng tượng ra bộ dáng anh khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-472.html.]

Người đàn ông này, đã từng ngây ngốc đợi mấy năm bởi vì cô rời đi, chỉ vì cô nói hy vọng anh sống tốt.

Giang Niệm Tư nghe mà thấy đau lòng, đôi mắt ê ẩm.

Hứa Quan Quan làm kiểm tra cho cô xong, lại để y tá đi vào trừ độc, lúc này mới ra phòng bệnh báo tin vui cho hai người.

Giang Niệm Tư tạm thời vẫn không thể ra phòng chăm sóc đặc biệt, nhưng cô đã tỉnh, cho Thẩm Trình và Giang Bằng Vũ hy vọng rất lớn.

Tới gần hôn lễ, cũng không có sự kiện đặc biệt, Triệu Lữ cũng tốt bụng cho Thẩm Trình nghỉ.

Giang Bằng Vũ nhất định phải về bộ đội.

Nhưng Giang Niệm Tư tỉnh lại, anh ta cũng yên tâm.

Mấy ngày nay, Thẩm Trình đã ở bên ngoài cửa sổ, ghé vào bên cửa sổ nhìn Giang Niệm Tư.

Anh sợ cô ngủ một giấc rồi sau đó không tỉnh lại.

Ban ngày lúc cô ngủ, anh ở bên cửa sổ nhìn, nhìn đến khi cô tỉnh lại, anh ở bên ngoài lẳng lặng cùng cô.

Chỉ có buổi tối Thẩm Trình mới có thể ngồi ở trên ghế bên ngoài ngủ.

Nhưng ngủ không sâu, mỗi lần ngủ không đến một giờ, anh sẽ bừng tỉnh, lại chạy đến mép giường nhìn chằm chằm Giang Niệm Tư trong chốc lát.

Ăn uống đều là Hứa Quan Quan đưa cho anh.

Bỏ đi sự theo đuổi hoang đường, Hứa Quan Quan vẫn thương anh.

Nhìn dáng vẻ này của anh, Hứa Quan Quan thật sự thấy thế cũng đủ rồi.

Bác sĩ Đỗ và mấy bác sĩ bộ trung y đến thăm Giang Niệm Tư, nhưng đều chỉ ở bên ngoài.

Cuối cùng, Giang Niệm Tư có thể chuyển vào phòng bệnh bình thường.

Toàn bộ hành trình Thẩm Trình đi theo các y tá đẩy cô vào phòng bệnh bình thường, tới trong phòng bệnh, anh cẩn thận ôm cô đặt lên trên giường.

Loading...