Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 467

Cập nhật lúc: 2025-03-21 06:33:33
Lượt xem: 57

Quả nhiên chỉ cần có con tin ở đây, những cảnh sát đó vĩnh viễn bị hạn chế.

Giang Niệm Tư thấy ban đầu Giang Bằng Vũ liếc nhìn phía sau cô, cũng không phải nhìn về phía cô.

Cô nhanh chóng suy nghĩ.

Anh cô tới rồi thì Thẩm Trình sẽ không thể không tới, hiện tại không ở chỗ này thì chắc là ở phía sau.

Cô bị người đàn ông khống chế, bên cạnh còn có một người lấy s.ú.n.g chỉ vào cảnh sát và anh cô.

Khẩu s.ú.n.g Giang Bằng Vũ được đá đến đối diện bọn họ, đồng bọn bên cạnh Thiệu Văn Sơn lập tức nhặt khẩu s.ú.n.g lên nhét vào trong túi quần áo.

Đám người Giang Bằng Vũ không có súng, bây giờ Thiệu Văn Sơn còn có đồng bọn, gã ta tự nhiên xuất hiện nhẫn tâm, quát đồng bọnbên cạnh: “Nổ s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t bọn họ.”

Đồng bọn kia động vào cò súng, Giang Niệm Tư thấy ánh mắt Giang Bằng Vũ hơi lóe, dựa vào hiểu biết của cô với Thẩm Trình, nhanh chóng phán đoán.

Suy đoán Thẩm Trình sẽ đối phó người bắt cóc Cô trước, cô cũng bất chấp việc bị bại lộ ở trước mặt Giang Bằng Vũ.

Đột nhiên thoát khỏi tay Thiệu Văn Sơn, xoay người đá bay s.ú.n.g lục bên cạnh bọn cướp kia, cùng lúc đó Thẩm Trình bò từ sau núi lại lập tức hành động, mục tiêu nhắm ngay Thiệu Văn sơn.

Giang Niệm Tư đá bay s.ú.n.g lục của bọn cướp, Thiệu Văn Sơn ở phía sau lập tức bóp cò, chỉ tiếc cổ bị Thẩm Trình phía sau ấn ra sau, khiến cho tay gã ta trật hướng.

Khó khăn lắm viên đạn mới lướt qua cánh tay Giang Niệm Tư, Giang Bằng Vũ và một cảnh sát khác cũng nhanh chóng hành động.

Chỉ là tốc độ của Giang Niệm Tư nhanh hơn bọn họ, bởi vì Giang Niệm Tư cách đồng lõa Thiệu Văn Sơn gần hơn.

Lúc trước cô thấy trong túi đồng bọn Thiệu Văn Sơn này có lựu đạn.

Sợ bị gã ta phản ứng lại mà ném lựu đạn, Giang Niệm Tư ra tay nhanh chóng tàn nhẫn.

Trong quá trình đánh nhau, tay bọn cướp nắm lấy cô, bị cô nắm hai tay cổ tay hung hăng bẻ.

Chỉ nghe hai tiếng rắc rắc giòn vang, bọn cướp phát ra một tiếng kêu thảm thiết như g.i.ế.c heo.

Tiếp theo Giang Niệm Tư nắm lấy tay gã ta lại ghìm ngược lại, đè quỳ ở trên lưng bọn cướp luôn.

Bên kia Thiệu Văn Sơn cũng bị Thẩm Trình nhẹ nhàng khống chế.

Giang Bằng Vũ kinh ngạc nhìn Giang Niệm Tư, đây là em gái anh ta sao?

Cô học nhanh như vậy sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-467.html.]

Giang Niệm Tư khống chế tên đồng bọn này, ngẩng đầu nhìn về phía Giang Bằng Vũ, bỗng nhiên cô mở to hai mắt, đột nhiên xông về phía Giang Bằng Vũ.

“Anh, cẩn thận Cùng với một tiếng kêu của cô, “Bằng” một tiếng s.ú.n.g vang lên, sau đó m.á.u cô b.ắ.n ra.

Sau khi Báo Tử tỉnh lại, đuổi theo.

Cảnh sát chạy tới đối phó Báo Tử, mà Giang Bằng Vũ ôm Giang Niệm Tư hoảng sợ mở to hai mắt: “Tư Tu...”

“Niệm Niệm”

Giang Bằng Vũ thì hoảng sợ, còn Thẩm Trình đang khống chế Thiệu Văn Sơn ngẩng đầu đã thấy cảnh này...

Nháy mắt hai người đàn ông sụp đổ.

“Niệm Niệm...”

Thẩm Trình giao bọn cướp cho cảnh sát, chạy nhanh đến trước mặt Giang Bằng Vũ, ôm Giang Niệm Tư.

Trong ánh mắt anh đầy sự khủng hoảng và bất khiến Giang Niệm Tư đau lòng.

an, Cô chưa từng nhìn thấy bộ dáng khủng hoảng như vậy của Thẩm Trình.

Đôi mắt kiêu ngạo cô thích, cô muốn duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt Thẩm Trình, nói cho anh, cô không sao cả.

Nhưng mà mở miệng, m.á.u tươi trong miệng nhanh chóng trào lên, không ngăn được.

“Niệm Niệm...

Giọng của Thẩm Trình rất nhẹ, chứa sự run rẩy và khủng hoảng sợ hãi chính anh chưa từng phát hiện: “Đừng sợ, anh dẫn em đi bệnh viện”

DTV

Máu cả người Giang Bằng Vũ gần như chảy ngược, như đã quên nên chảy thế nào.

Giờ này khắc này, tất cả ngôn ngữ đều có vẻ cứng nhắc.

Anh ngơ ngác mà nhìn em gái yêu thương của anh, chậm rãi nhắm hai mắt lại ở trong lòng Thẩm Trình, m.á.u tươi trong miệng còn tràn ra bên ngoài.

Giang Niệm Tư rất đau, cơ thể như là bị người nghiền áp, cô cảm thấy mình bị người ôm lên chạy, trên mặt có thứ lành lạnh chảy xuống, rất nhanh đã bị gió thổi bay.

Cô không biết đó là cái gì, mơ màng hồ đồ, rồi lại cố duy trì ý thức.

Thật là khó chịu, cô đang ở đâu?

Loading...