Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 463

Cập nhật lúc: 2025-03-21 06:33:24
Lượt xem: 22

Mỹ nhân nhỏ dịu dàng yếu đuối, trước sinh mệnh nguy hiểm Thiệu Văn Sơn không có khả năng để ý những việc đó.

Nhưng gã ta coi trọng cô gái mảnh mai trước mắt.

Đúng thật mang đi một con tin cao lớn thô kệch, không bằng mang một con tin nhát gan lại mảnh mai.

“Được, mày đi tới.

Những cảnh sát phía đó muốn ngăn cản, Thiệu Văn Sơn lại rống lên một tiếng: “Chúng mày lại động, ông đây nổ s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t chúng nó”

Giang Niệm Tư lên tiếng, tất cả bác sĩ đều kinh ngạc nhìn cô.

Đây chính là kẻ bắt cóc trong tay cầm súng.

Ngay cả bác sĩ Đỗ đều liều mạng đưa mắt ra hiệu cho cô, bảo cô đừng mạo hiểm.

Nhưng Giang Niệm Tư làm như không thấy, cô giả vờ bộ dáng sợ đến cả người run rẩy, cẩn thận từng bước một tới gần đạo tặc.

Đạo tặc vô cùng cẩn thận, cũng cực kỳ thông minh, gã ta biết con tin mới thứ là cảnh sát quan tâm nhất.

Cho nên gã ta cũng không cố tình nhìn chằm chằm cảnh sát, chỉ nắm chặt s.ú.n.g chống lại huyệt thái dương bác sĩ Đỗ, ánh mắt liếc Giang Niệm Tư.

DTV

Bác sĩ Đỗ nhìn Giang Niệm Tư đi từng bước về phía bên này, trong lòng kinh ngạc đến cực độ.

Tuy ngày thường ông ấy đối xử tốt với bác sĩ Giang, nhưng kia chỉ là sự chăm sóc lẫn nhau giữa đồng nghiệp.

Hiện tại còn cửa sống, sao bác sĩ Giang dám làm như vậy.

Bác sĩ Đỗ cảm động không biết nói gì mới tốt, nhưng trong lòng ông ấy không hy vọng Giang Niệm Tư xảy ra chuyện.

Dù sao thì năng lực của bác sĩ Giang ở lại mới có thể giúp đỡ càng nhiều người hơn.

Đang lúc bác sĩ Đỗ cắn răng, chuẩn bị phản kháng chọc giận đạo tặc, chờ cảnh sát ra tay, Giang Niệm Tư cất cao giọng.

“Ba, ba đừng sợ, Tư Tư tới đổi cho người...”

Bác sĩ Đỗ kinh ngạc nhìn Giang Niệm Tư, cô khóc như hoa lê đái vũ, thoạt nhìn như là một đóa nụ hoa đang run sợ trong gió, đang phải chịu tổn thương.

Nhưng bác sĩ Đỗ hiểu rõ, bác sĩ Giang nhìn rõ tính toán của ông ấy, cố ý ngăn cản ông ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-463.html.]

Thiệu Văn Sơn nhìn Giang Niệm Tư đi một bước, đã run rẩy vô số lần, không nhịn được thúc giục: “Đi nhanh một chút.”

Giang Niệm Tư đang tìm kiếm cơ hội, nhưng kẻ bắt cóc thật sự quá cảnh giác, tạm thời không tìm được sơ hở để xuống tay.

Khi cô tiếp cận, kẻ bắt cóc đột nhiên hét: “Đứng lại, giơ tay lên, đưa lưng về phía tao lui về sau.

Trong lòng Giang Niệm Tư trầm xuống, kẻ bắt cóc này thật khó đối phó.

Xem ra, thời cơ này không thích hợp ra tay, chỉ có thể làm bộ con tin của gã ta trước.

Dù sao thì trong tay đối phương có súng.

Cô làm theo lời nói của kẻ bắt cóc, run rẩy xoay người, giơ tay lên cao đưa lưng lui về phía sau.

Cô thấy từng gương mặt lo lắng khẩn trương, còn có ánh mắt cảnh giác của các cảnh sát.

Giang Niệm Tư lựa chọn bác sĩ Từ quen thuộc, làm một khẩu hình với anh ta.

Giây tiếp theo, bác sĩ Đỗ bị đẩy ra, đồng thời huyệt thái dương Giang Niệm Tư bị s.ú.n.g chĩa vào.

Một tay kẻ bắt cóc siết cổ cô, một tay nắm s.ú.n.g để ở trên đầu cô, sau đó lui về phía sau.

Mục đích của gã ta là chiếc xe.

Giang Niệm Tư bị gã ta kéo lên xe.

Toàn bộ hành trình kẻ bắt cóc không hề lơi lỏng cảnh giác, gã ta nhìn chằm chằm từ trên cao nhất cử nhất động của Giang Niệm Tư, giục cô ngồi trên ghế điều khiển lái xe đi.

Giang Niệm Tư biết lái xe, nhưng bị người dùng s.ú.n.g dí vào đầu ép lái xe thì là lần đầu tiên.

Muốn nói hoàn toàn không sợ hãi thì là chuyện không thể nào.

Nhưng so với bác sĩ Đỗ, tỷ lệ cô thuận lợi chạy thoát khỏi tay kẻ bắt cóc lớn hơn một ít.

Giang Niệm Tư dựa theo lời nói của gã ta, lái xe đi thẳng vào đường núi.

Cô đoán sau khi rời khỏi tầm mắt của các cảnh sát, gã ta sẽ dẫn cô xuống xe đi vào núi sâu.

Ô tô bị lái đi, nhóm bác sĩ rối loạn.

Loading...