Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 452

Cập nhật lúc: 2025-03-20 20:36:49
Lượt xem: 34

Giang Bằng Vũ vừa nổi trận lôi đình, sau khi biết là nhầm lẫn cảm xúc mới dần bình tĩnh lại, lại bị hai người này phát giấm chua cho.

Chậc, sao có chồng ở đây, em gái không còn để ý tới anh ta nữa rồi?

Trước kia còn “anh, anh”, tung ta tung tăng đi theo phía sau anh ta, bây giờ tiểu nha đầu này sắp phải kết hôn rồi.

Lần đầu trong đời anh ta có suy nghĩ muốn tìm vợ.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng gõ cửa: “Bác sĩ Giang, tôi có thể vào không?”

“A, mời vào. Giang Niệm Tư nói lớn một tiếng. Lúc đang chuẩn bị đi mở cửa thì Giang Bằng Vũ đã nhanh hơn cô một bước, vì anh ta đang đứng ở cạnh cửa.

Người tới là Hứa Quan Quan. Cô ấy tới rủ Giang Niệm Tư ra ngoài đi dạo.

Đột nhiên gặp được Giang Bằng Vũ, Hứa Quan Quan hơi ngạc nhiên.

“Sao anh lại ở đây?”

Giang Bằng Vũ liếc nhìn cô ấy một cái, thấy hôm nay mặt mày cô vui tươi, không còn uể oải như hai ngày trước nữa. Giang Bằng Vũ nhướng mày với cô ấy: “Tâm trạng không tệ nha, có chuyện tốt à?”

“Khụ, khụ, liên quan gì tới anh. Hứa Quan Quan liếc nhìn anh ta một cái rồi đẩy anh ta ra đi vào trong nhà.

Hứa Quan Quan không biết vì sao anh ta lại nhướng mày với mình. Không biết đồng chí nam làm động tác này với đồng chí nữ rất ái muội sao?

Anh ta còn nháy mắt.

Với các y tá nhỏ mà nói, cái này gọi là tùy tiện.

Hứa Quan Quan theo bản năng lấy hai tay che mặt. Thật kỳ lạ, anh ta chỉ chạm nhẹ sao cô lại khẩn trương như vậy.

Nhất định là gần đây quá mệt mỏi rồi.

Đột nhiên bị liếc mắt một cái, Giang Bằng Vũ vô cùng hoang mang. Phụ nữ đúng là khó hiểu.

Anh ta quan tâm cô chút, mà cô lại liếc anh ta, đúng là người hai mặt.

Hứa Quan Quan vốn nghĩ muốn rủ Giang Niệm Tư ra ngoài tản bộ, thấy Thẩm Trình và Giang Bằng Vũ ở đây là biết không rủ được rồi.

Lúc cô ấy đang chuẩn bị đi thì Giang Niệm Tư mời cô ấy ở lại cùng ăn.

Cũng không biết vì lí do gì, cô ấy đã đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-452.html.]

“Được, vậy làm phiền bác sĩ Giang”

“Không phiền, Thẩm Trình nấu ăn mà.” Giang Niệm Tư cười nói.

Chỉ chốc lát sau, Từ Xán Xán và Hứa Triều Dương cũng tới.

Hứa Triều Dương là anh họ của Hứa Quan Quan, nhưng vì lí do về tính cách nên không quá thân thiết.

Thấy đối phương đều ở đây, có hơi chút kinh ngạc.

Hứa Triều Dương biết tâm sự của Hứa Quan Quan.

Anh ta tưởng là Hứa Quan Quan còn thích Thẩm Trình nên khẽ nhíu mày: “Quan Quan, em ra đây với anh một chút. Anh ta nói.

Hứa Quan Quan biết anh ta muốn nói gì, bất đắc dĩ đưa tay ra: “Anh Triều Dương, chuyện đó qua rồi.

Yên tâm đi, em không còn thích Thẩm Trình”

Cô nói trắng ra như vậy lại khiến cho Hứa Triều Dương ngại ngùng.

“Không còn suy nghĩ đó nữa thì tốt.

Anh ta vừa dứt lời đã nghênh đón ánh mắt thâm trầm của Thẩm Trình.

Hứa Triều Dương như nhớ ra gì đó, khóe môi hơi cong lên, đưa chiếc túi trong tay cho Giang Niệm Tư: “Bác sĩ Giang, đây là quà tôi cho cô, giữ cho kĩ đấy”

“Cho tôi?”

Giang Niệm Tư từ chối: “Bác sĩ Hứa, tôi không thể nhận quà.

DTV

“Thứ này cô cần phải nhận lấy” Hứa Triều Dương trực tiếp đưa túi vào trong tay cô, cười nói: “Đây là món quà phù hợp với bác sĩ Giang nhất. Cô cứ xem thử đi đã, thấy không thích hợp thì từ chối cũng được, không sao cả.”

Anh ta nói vậy, Giang Niệm Tư cũng hiểu đây không phải là đồ tư gì.

Thẩm Trình sao lại không nhìn ra chút tâm tư của Hứa Triều Dương. Dù gì anh và Triều Dương cũng lớn lên cùng nhau, một người có lòng dạ sâu khó lường, một người thì tâm tư gì cũng viết hết lên mặt. Hứa Triều Dương chính là người phía sau.

Nhưng anh vẫn khó chịu.

Anh vươn tay nhận lấy túi trong tay Giang Niệm Tư, dịu dàng nói: “Đặt ở đâu? Anh giúp em đặt qua đó.”

Giang Niệm Tư: “Đặt trên giường là được.

Loading...